Cho SUNG-BIỆN T. ở Hòa-Hảo
Miệng là mãnh hổ, ý là sài lang
Vinh-quang đâu có vinh-quang,
Tâm còn ích-kỷ, tánh còn hại dân,
Có thân chẳng liệu lấy thân,
Cười người điên dại sao gần Tiên-bang
Nực cười cho đứa võ-phu,
Đui mù chẳng sợ cứ mà gièm pha
Sau nầy sẽ biết mặt ta,
Tiên, Thần cũng chịu quỉ tà cũng cam
Dương-trần lắm nỗi đớn-đau,
Tu hành chẳng chịu, đạo mầu chẳng theo
Cứ lo ngửa mặt cười reo
Trước cười sau khóc, khóc rồi lại than
Than rằng: tà quỉ ác-gian,
Chẳng cho bá-tánh được toàn thây thi
Mấy năm trí óc còn ghi,
Lời Thầy để lại có thì sai không?
Hòa Hảo, tháng 7 năm Kỷ-Mão