Liên Hườn

Lời Khuyên Tu Hiền - Thanh Sĩ,Ông Thanh Sĩ,Liên Hườn

LIÊN HƯỜN
( Ngài Thanh Sĩ)

  • Liên Hườn
  • Lời Khuyên Tu Hiền
Mượn mực đề thơ gởi bốn phương,
Gọi người căn thiện sớm hoàn lương;
Hạ Nguơn khổ thảm nhiều ô uế,
Thượng cổ vui mừng lắm vị hương.
Thanh cảnh gần đây màn kiết hiện,
Trược trần sắp đến lớp tang thương;
Bá gia khuyên hãy mau chờ dậy,
Rứt bỏ sông mê tới Phật đường.

******
Phật đường ái hộ khắp quần sanh,
Khiến kẻ lui chơn ẩn cửa lành;
Ngày bữa non nhơn vui sắc tịnh,
Đêm hôm nước trí thích màu thanh.
Lòng không bận đến câu quyền quí,
Dạ chẳng vương vào chữ lợi danh;
Diệu dụng tuỳ nghi đi hóa chúng,
Lánh thân khỏi nạn lửa trong thành.

******
Trong thành họa dữ đã kề bên,
Hỡi bớ nhơn dân chớ lảng quên;
Nhanh trí cứu nhau không đợi biết,
Mau tay giúp lẫn chớ mong đền.
Khổ nầy ách nọ liền như dệt,
Thảm tới sầu lui lẹ tựa tên;
Ác trả ác vay gây đại ác,
Chỉ tồn lợi ích đám kên kên.

******
Kên kên có dịp được mồi ngon,
Có phải lương tâm đã chẳng còn;
Dĩa mực vô liêm mờ tánh thiện,
Mùi ten bất chánh ố lòng son.
Lợi riêng thế giới càng thêm lớn,
Nghĩa cả nhơn sanh cứ mãi mòn;
Ấy thế làm sao không giặc giã,
Máu đào tợ biển xác như non

******
Như non xác chết thấy kinh hồn,
Bớ chúng mau cầu Phật Thế Tôn;
Đem phép Ma ha trừ khổ họa,
Soi đèn trí huệ phá hoàng hôn.
Nạn dân ba cõi lần lần dứt,
Ách nước năm châu bớt bớt dồn;
Nay chớ khoe cường vào dũng lực,
Địa cầu thay võ hết làm khôn.

******
Làm khôn làm khéo đảo luân thường,
Gieo rắc âu sầu khắp bốn phương;
Xô đẩy vào nơi đau lẫn đói,
Đua chen đến chốn khóc pha thương.
Bao người biết chán tuồng mơ mộng?
Mấy kẻ hay lìa cảnh khói sương;
Tưởng mãi vinh thân bằng kế giảo,
Quên đi hậu hữu khổ không lường.

******
Không lường tội lỗi kẻ đời nay,
Đủ cách sanh phương để xí xài;
Bè bạn giết nhau vì bởi lợi,
Anh em hại lẫn cũng do tài.
Trọng tiền chồng vợ đành ly dị,
Khinh nghĩa cha con nỡ nghiệt cay;
Ngoài thế biết bao trường ác chiến,
Chẳng qua ích kỷ mới phô bày.

******
Phô bày lắm việc quá tồi phong,
Lảng mất gương xưa của giống dòng;
Chuốt thói lăng loàn quên tục cổ,
Theo đòi phóng đãng phụ cha ông.
Nghe nhiều kẻ đối bằng môi miếng,
Thấy ít ai đem được tấm lòng;
Giả nọ giả kia thành lệ giả,
Rán mà cải thiện cứu non sông

******
Non sông chất ngất nỗi đao binh,
Cảnh ấy dù ai cũng động tình;
Hiệp sức tiêu trừ quân hổ báo,
Đoàn tâm phá diệt lũ yêu tinh.
Dạ tham đổi lại lòng khoan bố,
Mưu dữ thay cho kế tốt lành;
Nếu được như lời dân cả nước,
Tương tàn họa ấy có đâu sanh.

******
Đâu sanh nghiệp ác, ác đâu sanh,
Chỉ mảnh treo chuông ắt khó lành;
Sắp đến Long Hoa hoa thạnh mậu,
Gần ngày tận thế thế điêu linh.
Khuyên trong bá tánh trau tâm chí,
Nhủ khắp chư gia sửa tánh tình;
Nương cửa từ bi rời quỉ quyệt,
Sẽ tường hiệu lực của tam thinh.

******
Lực của tam thinh rất dị thường,
Đổi người đổi vật đổi thôn hương;
Cũ hư tránh để tuồng xinh mới,
Hung ác nhường cho lớp thiện lương.
Thượng đức hạ ân Trời Thuấn Đế,
Nội thuần ngoại mỹ Đất Văn Vương;
Thương đời Thanh Sĩ đem lời mọn,
Mượn mực đề thơ gởi bốn phương

Post a Comment

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật