Liên Hườn

Lời Khuyên Tu Hiền - Thanh Sĩ,Ông Thanh Sĩ,Liên Hườn

LIÊN HƯỜN
( Ngài Thanh Sĩ)

  • Liên Hườn
  • Lời Khuyên Tu Hiền
Mượn mực đề thơ gởi bốn phương,
Gọi người căn thiện sớm hoàn lương;
Hạ Nguơn khổ thảm nhiều ô uế,
Thượng cổ vui mừng lắm vị hương.
Thanh cảnh gần đây màn kiết hiện,
Trược trần sắp đến lớp tang thương;
Bá gia khuyên hãy mau chờ dậy,
Rứt bỏ sông mê tới Phật đường.

******
Phật đường ái hộ khắp quần sanh,
Khiến kẻ lui chơn ẩn cửa lành;
Ngày bữa non nhơn vui sắc tịnh,
Đêm hôm nước trí thích màu thanh.
Lòng không bận đến câu quyền quí,
Dạ chẳng vương vào chữ lợi danh;
Diệu dụng tuỳ nghi đi hóa chúng,
Lánh thân khỏi nạn lửa trong thành.

******
Trong thành họa dữ đã kề bên,
Hỡi bớ nhơn dân chớ lảng quên;
Nhanh trí cứu nhau không đợi biết,
Mau tay giúp lẫn chớ mong đền.
Khổ nầy ách nọ liền như dệt,
Thảm tới sầu lui lẹ tựa tên;
Ác trả ác vay gây đại ác,
Chỉ tồn lợi ích đám kên kên.

******
Kên kên có dịp được mồi ngon,
Có phải lương tâm đã chẳng còn;
Dĩa mực vô liêm mờ tánh thiện,
Mùi ten bất chánh ố lòng son.
Lợi riêng thế giới càng thêm lớn,
Nghĩa cả nhơn sanh cứ mãi mòn;
Ấy thế làm sao không giặc giã,
Máu đào tợ biển xác như non

******
Như non xác chết thấy kinh hồn,
Bớ chúng mau cầu Phật Thế Tôn;
Đem phép Ma ha trừ khổ họa,
Soi đèn trí huệ phá hoàng hôn.
Nạn dân ba cõi lần lần dứt,
Ách nước năm châu bớt bớt dồn;
Nay chớ khoe cường vào dũng lực,
Địa cầu thay võ hết làm khôn.

******
Làm khôn làm khéo đảo luân thường,
Gieo rắc âu sầu khắp bốn phương;
Xô đẩy vào nơi đau lẫn đói,
Đua chen đến chốn khóc pha thương.
Bao người biết chán tuồng mơ mộng?
Mấy kẻ hay lìa cảnh khói sương;
Tưởng mãi vinh thân bằng kế giảo,
Quên đi hậu hữu khổ không lường.

******
Không lường tội lỗi kẻ đời nay,
Đủ cách sanh phương để xí xài;
Bè bạn giết nhau vì bởi lợi,
Anh em hại lẫn cũng do tài.
Trọng tiền chồng vợ đành ly dị,
Khinh nghĩa cha con nỡ nghiệt cay;
Ngoài thế biết bao trường ác chiến,
Chẳng qua ích kỷ mới phô bày.

******
Phô bày lắm việc quá tồi phong,
Lảng mất gương xưa của giống dòng;
Chuốt thói lăng loàn quên tục cổ,
Theo đòi phóng đãng phụ cha ông.
Nghe nhiều kẻ đối bằng môi miếng,
Thấy ít ai đem được tấm lòng;
Giả nọ giả kia thành lệ giả,
Rán mà cải thiện cứu non sông

******
Non sông chất ngất nỗi đao binh,
Cảnh ấy dù ai cũng động tình;
Hiệp sức tiêu trừ quân hổ báo,
Đoàn tâm phá diệt lũ yêu tinh.
Dạ tham đổi lại lòng khoan bố,
Mưu dữ thay cho kế tốt lành;
Nếu được như lời dân cả nước,
Tương tàn họa ấy có đâu sanh.

******
Đâu sanh nghiệp ác, ác đâu sanh,
Chỉ mảnh treo chuông ắt khó lành;
Sắp đến Long Hoa hoa thạnh mậu,
Gần ngày tận thế thế điêu linh.
Khuyên trong bá tánh trau tâm chí,
Nhủ khắp chư gia sửa tánh tình;
Nương cửa từ bi rời quỉ quyệt,
Sẽ tường hiệu lực của tam thinh.

******
Lực của tam thinh rất dị thường,
Đổi người đổi vật đổi thôn hương;
Cũ hư tránh để tuồng xinh mới,
Hung ác nhường cho lớp thiện lương.
Thượng đức hạ ân Trời Thuấn Đế,
Nội thuần ngoại mỹ Đất Văn Vương;
Thương đời Thanh Sĩ đem lời mọn,
Mượn mực đề thơ gởi bốn phương

Đăng nhận xét

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật