NGHĨ NHỮNG NGÀY QUA |
Nghĩ Những Ngày Qua
Lòng tớ lạ không, chẳng nhớ nhà.
Nhớ cả vạn dân trong bốn biển,
Gặp hồi trụy lạc Đạo càng xa.
Mộng hồn trong bóng vẩn-vơ bay,
Sương tỏa trắng trong chói rạng đài.
Bóng xế tà-tà về núi ngủ,
Trông chừng ông Tạo vẽ tuồng hay.
Ông hỡi khách chờ khách sẽ xem,
Cảnh cũ ôi thôi quá cũ mèm!
Vùng-vẫy đỡ nưng cơn sấm chớp,
Vinh-hoa phú-quí chẳng mơ thèm.
Phút chốc vui mừng cuộc trí tri,
Cùng nhau hiệp mặt hết sầu bi.
Tình yêu nhơn loại càng thêm đậm,
Có lẽ chơn nhơn lúc thạnh thì.
Xúc-động tâm hoài gọi chúng-sanh,
Thoát ly cảnh tục sớm tu hành.
Giác thuyền đến bến đưa người thế,
Chớ đắm hồng trần nẻo lợi danh.
Nhà thương Chợ-Quán, năm Canh-Thìn