( Ngài Thanh Sĩ)
- Nông Nỗi Người Dân
- Lời Khuyên Tu Hiền
Bổn đạo ăn sầu nuốt hận cay;
Tủi nhục anh em gây thảm kịch,
Làm cho dư luận khắp trong ngoài.
******
Trong ngoài mai mỉa tiếng hư vinh,
Quyền lợi hơn thua mới chống kình;
Tranh chấp ngã nhơn câu thắng bại,
Đâu màng nghĩa đệ với tình huynh.
******
Tình huynh nghĩa đệ rẽ phân hai,
Xô đẫy bao người chốn gốc gai;
Chẳng những không đem câu ích nước,
Lại còn mang mển tiếng chê bai.
******
Chê bai thẹn mặt lắm đời ơi,
Sửa tánh răn lòng chớ để lơi;
Trót mấy ngàn năm nay mới gặp,
Đạo mầu ban rãi khắp cùng nơi.
******
Cùng nơi gắng chí chớ quên lời,
Quảng huợt thâm huyền chẳng phải chơi;
Không sớm tỉnh tu e trễ muộn,
Qua rồi khó gặp bớ người ơi.
******
Người ơi đường đột trót mười năm,
Lao nhọc dù sao cũng rán tầm;
Một bước công danh muôn bước khổ,
Con đường tội phước tại nơi tâm.
******
Nơi tâm bá tánh nhặt rồi lơi,
Năm đến ngày đi quá mỏn hơi;
Tạo hóa cầm cân không đổi nhíp,
Chớ nên khinh rẻ bớ đời ơi.
******
Đời ơi ta chẳng dám ngoa truyền,
Lấy lẽ công bình chẳng vị riêng;
Nếu chúng tu hành không được phước ,
Thời ta chẳng phải cốt rồng tiên.
******
Tiên Rồng gầy dựng mấy ngàn thu,
Dân tộc lâu đời chẳng nhược nhu;
Tấm đãy non sông tô huyết lệ,
Nắm xương chiến địa lấp sông thù,
******
Sông thù đả cạn thấy bày châu,
Quốc phú dân cường đứng vững lâu;
Cũng đã thi gan cùng sắt thép,
Nay còn khí phách kẻ mày râu.
Đăng nhận xét