TẾT Ở CHIẾN KHU
|
TẾT Ở CHIẾN KHU
Uống rồi vùng-vẫy khắp Tây-Đông.
Đem nguồn sống mới cho nhơn loại,
Để tiến, tiến lên cõi đại-đồng.
Rượu xuân càng nhắp càng say,
Gió xuân càng thổi thì tài càng tăng.
Ngày tết năm nay ở chiến-khu,
Bưng-biền gió lốc tiếng vi-vu.
Xa xa súng nổ thay trừ-tịch,
Dân Việt còn mang nặng mối thù.
Mối thù nô-lệ trả chưa xong,
Pháp-tặc còn trêu giống Lạc-Hồng.
Dùng thói dã-man mưu thống-trị,
Thì ta quyết chiến dễ nào không!
Dễ nào không dám gắng hy-sinh,
Giữ vững non sông đất nước mình.
Tự lập nghìn xưa gương chói rạng,
Anh-hùng khởi xuất chốn dân-binh.
Dân-binh Nam-Việt mấy ai bì?
Không súng tầm-vông cũng vác đi.
Xông lướt trận tiền ngăn giặc mạnh,
Liều thân cứu nước lúc lâm nguy.
Nước lúc lâm nguy há đứng nhìn,
Lòng mang Đại-Nghĩa dễ thân khinh.
Máu đào xương trắng phơi đầy nội,
Quyết đổi tự-do mới thoả tình.
Thỏa tình được sống dưới trời Đông,
Tổ phụ ngày xưa rất đẹp lòng.
Nhìn thấy cháu con không thẹn mặt,
Từ đây non nước thoát nguy vong.
Bình-Hòa (Chợ lớn) ngày 2-1 Đinh-Hợi (1947)