Tôi Còn Đây Mà - GIÁC NGỘ TÙY DUYÊN
LGWfrYbsCGvENWA8TkfRMZ7fj7Z9WPOVhLeg8glK
Bookmark

Tôi Còn Đây Mà

TÔI CÒN ĐÂY MÀ
( THANH SĨ )




  • TÔI CÒN ĐÂY MÀ
  • Thanh Sĩ- Hiển Đạo
Tôi còn đây mà!
Hỡi kẻ quê nhà!
Chớ lầm tin ngụy,
Làm tủi lòng ta.
Tôi còn đây mà!
Nam Bắc một nhà;
Chung tay xây dựng,
Chớ để rời ra.
Tôi còn đây mà!
Thường mỗi ngày qua,
Không ngừng tiếng gọi
Dân sớm hảo hòa.
Tôi còn đây mà!
Đi khắp gần xa
Gieo câu Phật giáo
Trong khắp người ta.
Tôi còn đây mà!
Muôn dặm đường xa,
Mà lòng luôn tưởng
Như ở bên nhà.
Tôi còn đây mà!
Đây vắng tình nhà,
Ngày đêm vẫn nhớ
Đồng đạo gần xa.
Tôi còn đây mà!
Thân tuy ở xa,
Hồn trong đất nước,
Quanh bên trẻ già.

Tôi còn đây mà!
Xin nhớ tưởng ra,
Ngày đêm luyện đạo,
Cho kiến Liên Hoa.
Tôi còn đây mà!
Nặng lòng chư gia,
Dầu cho đau khổ,
Cũng rán về nhà.
Tôi còn đây mà!
Mỗi đêm chan oà,
Vì thương đồng đạo
Bến giác còn xa.
Tôi còn đây mà!
Ít khi ở nhà,
Đó đây dạo khắp,
Tiện độ người ta.
Tôi còn đây mà!
Tuy lắm phong ba,
Mà lòng chẳng chán,
Vẫn phụng Phật gia.
Tôi còn đây mà!
Chớ để phôi pha,
Rán lo đạo đức,
Dù lắm tai ba.
Tôi còn đây mà!
Gió thuận gặp ra,
Thuyền quây nhứt khắc
Về tới quê nhà.
Tôi còn đây mà!
Nước mắt nhỏ sa,
Đang cơn khốn ách,
Thân lại xa nhà.

Tôi còn đây mà!
Tâm Phật chớ xa;
Rán trau hạnh kiểm,
Đẹp dạ ông cha.
Tôi còn đây mà!
Rất muốn trẻ già,
Ai cũng nhứt trí,
Giữ gìn quốc gia.
Tôi còn đây mà!
Lòng rất thiết tha
Thôn lân đồng đạo
Nhứt niệm Di Đà.
Tôi còn đây mà!
Những tánh gian tà,
Xin vui lòng bỏ,
Cho rạng Phật gia.
Tôi còn đây mà!
Rất muốn hồi gia,
Ngặt còn ngược gió,
Chưa tiện về nhà.
Tôi còn đây mà!
Đồng đạo quê nhà
Nhớ lo tu tỉnh;
Gặp nhau không xa.
Tôi còn đây mà!
Ai có nói ngoa,
Rán suy xét kỹ
Chớ vội nghe qua.
Tôi còn đây mà!
Còn quốc còn gia,
Còn ngày trở gót,
Thăm viếng trẻ già.

Tôi còn đây mà!
Việc chẳng sai ngoa,
Gió từ thổi khắp,
Làm mát người ta.
Tôi còn đây mà!
Lần tay tính ra
Hơn năm năm qua,
Xa cách trẻ già.
Tôi còn đây mà!
Năm năm cách xa,
Lòng đau như cắt,
Khó nói sao ra.
Tôi còn đây mà!
Tính từng ngày qua,
Trông như nước uống,
Lòng chẳng hề xa.
Tôi còn đây mà!
Dù lắm phong ba,
Thuyền từ chẳng đắm,
Xin chớ lo ra.
Tôi còn đây mà!
Lăn lóc ngày qua,
Chờ câu vận thới,
Gieo đạo rộng ra.
Tôi còn đây mà!
Lòng luống xót xa,
Ước chi có cánh
Bay thẳng về nhà.
Tôi còn đây mà!
Nhớ Phật vào ra,
Sớm hôm hủ hỉ,
Bớt tủi việc nhà.

Tôi còn đây mà!
Tuy ở Ta Bà,
Lòng không nhiễm tục,
Chẳng thẹn Liên Hoa.
Tôi còn đây mà!
Sống với người ta,
Nỗi lòng ai rõ
Con người vị tha.
Tôi còn đây mà!
Bóng dáng tuy xa,
Tâm hồn vẫn cận,
Rất thương trẻ già.
Tôi còn đây mà!
Tiếng gọi hảo hòa,
Ngày đêm réo mãi,
Đâu dám lơ là.
Tôi còn đây mà!
Huynh đệ ở nhà,
Rán đoàn kết lại,
Gìn đạo Thích Ca.
Tôi còn đây mà!
Xin khuyên quê nhà,
Từ trên chí dưới,
Cần phải thuận hòa.
Tôi còn đây mà!
Muốn khỏi thiết tha,
Anh em lớn nhỏ,
Xin chớ rời ra.
Tôi còn đây mà!
Đi khắp Ta bà,
Giả hình đủ cách,
Thức tỉnh người ta.

Tôi còn đây mà!
Việc nước việc nhà,
Lòng tôi vẫn nhớ,
Đâu dám lảng qua.
Tôi còn đây mà!
Chuông dộng gần xa,
Người đang mê ngủ,
Lắm kẻ thức ra.
Tôi còn đây mà!
Hồn luôn về nhà,
Trước thăm từ mẫu,
Sau viếng chư gia.
Tôi còn đây mà!
Đâu quản giang hà,
Luôn chèo chống mãi,
Rước khách Ta bà.
Tôi còn đây mà!
Việc buồn xảy ra,
Nhớ thầm niệm Phật,
Sẽ được nguôi ngoa.
Tôi còn đây mà!
Rán lo việc nhà,
Ớ người trong nước,
Chớ bỏ ông cha.
Tôi còn đây mà!
Vì thương trẻ già,
Thân tôi đâu kể,
Tần tảo bôn ba.
Tôi còn đây mà!
Ai xỏ xiên qua,
Cũng đừng chấp nhứt,
Có lúc tỉnh ra.

Tôi còn đây mà!
Trời đã canh ba,
Vẫn không an giấc,
Vì nhớ chuyện nhà.
Tôi còn đây mà!
Rán tu mới là...
Cuộc đời càng mỏng,
Trễ bước khó ra.
Tôi còn đây mà!
Nẻo đạo đừng xa,
Chữ tu rán sửa,
Cho Phật đến nhà.
Tôi còn đây mà!
Ít khi ngồi nhà,
Thường đi đây đó,
Nói đạo Thích Ca.
Tôi còn đây mà!
Không quên trẻ già,
Trẻ già chớ phụ,
Xin nhớ người xa.
Tôi còn đây mà!
Nước mắt đượm đà,
Bởi chưa toàn nguyện,
Còn ở phương xa.
Tôi còn đây mà!
Này bớ trẻ già,
Cùng tôi siết cánh,
Đi tới Liên Hoa.
Tôi còn đây mà!
Xin chớ dần da,
Rán tu kíp kíp,
Khỏi bị hùm tha.

Tôi còn đây mà!
Tôi ở phương xa,
Vì câu Phật pháp,
Không vì vinh hoa.
Tôi còn đây mà!
Chưa dứt can qua,
Khá nên thương lẫn,
Để bớt thiết tha.
Tôi còn đây mà!
Lớn nhỏ ở nhà!
Dù ai quấy rối,
Cũng rán hảo hòa.
Tôi còn đây mà!
Ở chốn phồn hoa,
Biến đủ hình dạng,
Nhưng chẳng nhiễm sa.
Tôi còn đây mà!
Khi Phật khi ma,
Chỗ tôi dụng ý,
Khó ai hiểu ra.
Tôi còn đây mà!
Khẩu Phật tâm xà,
Chẳng làm vinh đạo,
Khá bỏ dang ra.
Tôi còn đây mà!
Phật vốn là ta,
Tìm trong tim não,
Chớ kiếm ngoài da.
Tôi còn đây mà!
Rán niệm Di Đà,
Gặp ngày ách biến,
Có Phật hiện ra.

Tôi còn đây mà!
Thường nghe Phật đà,
Dạy câu chơn nguỵ,
Truyền lại trẻ già.
Tôi còn đây mà!
Gió táp mưa sa,
Đâu làm rủn chí,
Vẫn mạnh bước ra.
Tôi còn đây mà!
Gió thuận gặp ra,
Chỉ trong giây khắc,
Nâng chén quê nhà.
Tôi còn đây mà!
Xin kẻ gần xa,
Vui lòng để nhớ,
Chớ phụ nhau mà!
Tôi còn đây mà!
Dưới bóng đèn ngà,
Mượn lời mực giấy,
Gởi đến quê nhà.
Tôi còn đây mà!
Mỗi lời nói ra,
Ước mong lớn nhỏ,
Chớ để ngoài da.
Tôi còn đây mà!
Rán ở thật thà,
Coi như ruột thịt,
Chớ rẽ chia ra.
Tôi còn đây mà!
Thiếu ở chia nhà,
Thiếu cơm chia thóc,
Mới gọi hảo hòa.

Tôi còn đây mà!
Vận rủi đi qua,
Thời hên sẽ đến,
Việc có đâu xa.
Tôi còn đây mà!
Ớ khắp trẻ già!
Chữ tu chớ lợt,
Sau khó kiếm ra.
Tôi còn đây mà!
Chớ ngỡ rằng xa,
Quên lo bái sám,
Rất uổng thay là.
Tôi còn đây mà!
Lửa ngún bên nhà,
Nếu không sớm dập,
Chừng gió thổi ra.
Tôi còn đây mà!
Con noi theo cha,
Gót thầy trò nối,
Làm cho nhơn hòa.
Tôi còn đây mà!
Tật xấu bỏ ra,
Chớ đeo ý quấy,
Học đạo Thích Ca.
Tôi còn đây mà!
Nếu khắp trẻ già,
Thật tâm tu niệm,
Đây đó gặp ra.
Tôi còn đây mà!
Ngoài trời mưa sa,
Giờ đã khuya khoắc,
Còn ngồi viết ra.

Tôi còn đây mà!
Thân ốm còn da,
Vẫn kêu đạo đức,
Đâu chút nại hà.
Tôi còn đây mà!
Thăm hết gần xa,
Chúc cho lớn nhỏ,
Đều được an hòa.
Tôi còn đây mà!
Suốt mấy năm qua,
Đêm thường không ngủ,
Ngày dạo Ta bà.
Tôi còn đây mà!
Khi mối ló ra,
Nắm ngay không bỏ.
Rán đợi trẻ già!
Tôi còn đây mà!
Khổ mấy cũng là,
Không hề nao núng,
Miễn độ người ta.
Tôi còn đây mà!
Nếu có lòng tà,
Tự trừ bỏ lấy,
Chớ kéo dài ra.
Tôi còn đây mà!
Việc gần không xa,
Cuộc vui tái ngộ,
Phật dành cho ta.
Tôi còn đây mà!
Rất mong trẻ già,
Nhớ tôi thường bữa,
Việc đạo đừng xa.

Tôi còn đây mà!
Đâu vắng tình nhà,
Hình dung đồng đạo,
Luôn được thấy ra.
Tôi còn đây mà!
Dù có cách xa,
Cũng thường nhắc nhở.
Xin chớ bỏ qua.
Tôi còn đây mà!
Tiếng kệ gieo ra,
Không riêng một chỗ
Gieo khắp gần xa.
Tôi còn đây mà!
Đợi từ ngày qua,
Vận lành khi đến,
Về thăm trẻ già.
Tôi còn đây mà!
Nợ nước ơn nhà.
Lo cho tròn phận,
Đẹp dạ ông cha.
Tôi còn đây mà!
Hai chữ hảo hòa,
Đã đem nêu rõ,
Sáng mắt gần xa.
Tôi còn đây mà!
Vừa nhớ mẹ già,
Vừa thương đồng đạo,
Nước mắt nhỏ sa.
Tôi còn đây mà!
Xin rán nhớ ra,
Chờ cơ vận đến,
Chung họp một nhà.
Tôi còn đây mà!
Xin gởi về nhà
Ít vần thơ ngắn,
Thăm hết gần xa.


Viết xong tại Đông Kinh




Đánh giá bài viết

4.98/32 rates

Print Friendly and PDF
0

Đăng nhận xét

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật