KINH ÔNG TIỀU LÃO
Thấy trong thiên hạ nhộn nhàn lắm thay
Năm ngọ chưa mấy nạn tai
Năm Mùi lao khổ lắm thì dân ôi
Tháng ba bịnh khổ đứng ngồi
Tháng tư phải động một hồi chúng sanh
Mau mau cố thủ làm lành
Chí công tu niệm không thành cũng ưng
Tháng năm bịnh khổ tưng bừng
Bước qua tháng sáu lẫy lừng âm binh
Tháng bảy đá nổ ầm ầm
Bước qua tháng tám thây nằm làn khang
Tháng chín dân chúng nào an
Phong Thần dáng xuống không toàn đứng đi
tháng mười nhiều sự dị kỳ
Hỗ Lang ác thú vậy thì nhảy ra
Chạm lòng Tiều Lão suy ra
Nhơn dân từ trẻ đến già không yên
Năm Thân trời hạn khô khan
Tháng năm có Chúa Minh Hoàng bước ra
Âm binh ba tiếng vậy mà
Thay hồn đổi xác vậy mà không sai
Thiên cơ Lão đã tỏ bày
Mặc tình trần thế xem thời nghĩ nghe
Chị em tu khá kiêng dè
Rán trồng khoai bắp mùa hè đỡ thân
Lúa kia hao hết ba phần
Làm sao ăn đủ lần lần khổ thay
Đói lòng ăn bắp với khoai
Chờ cho tới Hội chiều mai coi đời
Ở trên mây bạc giữa trời
Tiêu thiều nhạc trỗi lập đời Thượng Ngươn
Năm Dậu Phật giáng Thất Sơn
Tại non Ông Cấm giã chơn thì tường
Bá gia lo khá lo lường
Tu tâm tu tánh lo lường nghĩa nhơn
Hào quang Phật chiếu tứ phương
Sư Thầy có lẻ tỏ tường chẳng sai
Tiều dưng lời Phật dạy rày
Biên ra một bổn văn bài ca ngâm
Đời nầy giả điếc giả câm
Biết ăn biết nói sôi tâm phừng phừng
Thân tôi Tiều Lão ở rừng
Đốn củi đổi gạo cầm chừng cũng no
Công danh phú quí thì lo
Không lo niệm Phật nằm co kêu trời
Bấy lâu Phật dạy quên lời
Ngày nay ác thú ra đời nó ăn
Nhìn đời lửa cháy tứ giăng
Trên non chuyển động binh chằng kéo ra
Lao xao kẻ khóc người la
Mới biết lời Phật dạy mà chẳng sai
Lời khuyên anh chị ai ai
Khá tu niệm Phật ngày mai thấy đời
Lời thầy dạy bảo hết lời
Tiều dưng lịnh phật nối đời thế gian
(Rách ô)
Cùng nhau ta sẽ ra đàng chầu vua
Nước Nam như thể cái chùa
Ngày sau các nước bốn mùa vô ra
Núi dài Núi Cấm Cấm nước ta
Cửa nhì núi thích thiệt là không sai
Cửa ba ông Tô đặc rày
Cửa tư ông Cấm lầu đài tốt xinh
Thập bát mười nước chiến chinh
Làm sao qua khỏi thì mình thảnh thơi
Thiên cơ chưa dám ráo lời
Cúi đầu niệm phật niệm thời Thích Ca
Quan Âm Nam Hải Phật Bà
Phật Thầy chứng chiếu ta thì chung qua
Cũng đừng ỷ giỏi tài ba
Nhảy qua thì ắt sa mình đầu rơi
Tiều điên tiều nói ít lời
Mặc tình anh chị tin thời để coi,
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
thảy đồng chứng chiếu
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)
LÔ TÔ
Châu Đốc dở dang ,Tân An không chủ
Chợ thủ vắng người ,Tháng chín ba mươi
Có thuyền Bát Nhã đậu tại Long Châu
Bến Tre thảm sầu , Mỹ tho hửu phước
Trà vinh khóc mướt lớn nhỏ lao xao
Rán chạy cho mau, vô chùa mà chốn
Cần Thơ hết vốn, hết gạo hết tiền
Tại tỉnh Long Xuyên, ghe thuyền không bến
Nhà giàu nhà có, chẳng có cơm ăn
Tại tỉnh Sóc Trăng ,sóng thần nổi dậy
Ruộng không người cấy, nhà cửa quạnh hiu
Ruột thắt chín chiều, con kêu cha mẹ
Nói qua Rạch Giá, tỉnh ấy bắt quàn
Nhưng mà bình tĩnh, mới khỏi đao binh
Tôi muốn làm thinh, không thèm nói nữa
Thủ Dầu bị lửa, Bến Cát tan hoang
Nước tràn lửa dậy, mấy cô còn nhỏ
Mấy cậu thanh niên, đừng nói tôi điên
Đừng cười tôi dạy, bầy dê đang chạy
Khỉ nhảy vô rừng, trước mặt đám đưng
Sau lưng đám lát, chợ Quán hết đông
Mặc ông xế chiều, Gò công tiêu nát
Thị Thành sơ rơ, mấy cậu còn thơ
Mấy cô thiếu nữ, đừng ham hung dữ
Thú hùm không kiêng, ở tỉnh Hà tiên
Tỉnh ấy nước lục, trâu bò lủc nhúc
Lu máy Iền bền, nước Hẹ nước Tiều
Quãng đông Phước kiến, la ó nhiều tiếng
Lăng líu khó nghe, chị nào biết tu
Lúc nầy mới khỏe, chừng nào chó đẻ
Mới tới việc này, chẳng có láo ai
Có tu mới khỏi, chừng đó tơi bời
Hết kêu đất trời, sao không xét hỏi
Qua nơi Sa Đéc, tỉnh ấy hết sang
Thành lủy xóm làng, nhân dân cùng khổ
Nam vang bom nổ, chùa chợ chẵng còn
Còn chỉ tiêu mòn, khoét lỗ khoét hang
Tam gà đổ bộ, chín chổ quản đường
Chợ lớn bi thương, còn chừng phân nữa
Coi nghe rằng dữ, tu hiền sống xót
Để mà coi đời.
Nam Mô A Di Đà Phật
Kinh Năm Bính Thân 1896
Nhà tôi không chủ ai thời cũng vô
Cơn buồn cậy chữ Nam mô
Vai mang áo bả vi vô bồ đề
Kể từ núi Cấm ta về
Lìa xa bổn đạo não nề tâm can
Lên non chọi đá thử vàng
Thử lòng bổn đạo còn màng hay không
Nhìn cây rừng rú não nồng
Bốn phương hiu quạnh chập chồng non cao
Chim kêu vượn hú héo xào
Xuống nơi am tự ở ngoài mái hiên
Vẽ ra lời lẽ cơ huyền
Mượn tay xác thịt thảm phiền lòng ta
Thầy trò phú quý vinh hoa
Hưởng mùi sen báo sao mà không an
Vì thương bá tánh trần hoàn
Tấm thân lao khổ cơ hàn xá chi
Kìa kìa bốn chữ Sơn Kỳ
Đáo lai trần thế kể vì tấm thân
Bá gia đồng đạo xa gần
Nào ai có biết xác trần trơ trơ
Thôi thôi trở lại kịp giờ
Lên lưng Bạch hạt đặc lờ trên non
Ra đi lời dặn vuông tròn
Dầu mà xa vắng còn lời ca ngâm
Bá gia thiện tín rán tầm
Tầm đường chánh giác kẻo lầm quỹ ma
Dầu cho ta ở phương xa
Sấm truyền còn đó tại gia tu hành
Chuông ai treo sợi chỉ mành
Ăn chi no dạ hông cành vội quên
Muối dưa sơm tối cho bền
Bồ đề chuỗi hột đặng lên bảng vàng
Thân ta còn chịu cơ hàn
Huống chi trần thế giàu sang ít gì
Sau bằng hiền đức tu mi
Thờ cha kính mẹ tu trì sớm khuya
Tứ ân rèn đức đủ chìa
Láng linh thọ cảnh trở về năm non
Than ôi ! thác mất tiếng còn
Muốn làm đạo hạnh Quyết tròn như trăng .
Nguyện sau có phép phi đằng
Buổi đầu chịu khổ sau nầy đặng tên
Thế gian còn thẵm lụy phiền
Vợ chồng nghiệp chướng tiền khiên quả trần
Tứ Ân là đạo mối giềng
Tam cang gắng bó qui điền cố nhơn
Ngày nay rao vọng bản đờn
Rao cho bá tánh Bửu Sơn nằm lòng
Xưa kia ta ở đất đồng
Láng linh bị cháy não nồng thân ta
Từ ngày Cổ Tự ly gia
Theo Thầy bén gót về mà năm non
Than ôi! Sống mất thác còn
Ngày nay tín đủ đã tròn chín mươi
Khóc than rồi lại miệng cười
Về nơi Bổn láng thử lòng đạo-Ba
Nhắc qua một lúc ta bà
Truyền ngôn di tích coi mà biết không
Nhắc rồi thêm thãm động lòng
Ở chùa ăn mập mà hồng biết ai
Ngày rằm cơm dọn ghế dài
Thỉnh mời cô bác nhơn tài tựu đông
Non tây rộ quách vàng đồng
Ta chen vô đó giả lòng ăn chung
Thủ tự chạy tới rầy cùng
Đi dang chỗ khác sau thời sẽ ăn
Trả lời một tiếng nặng quằn
Xét ra cho kỹ đạo hằng còn chi
Thôi thôi từ giả ra đi
Hỏi cô tám chắc ngày chi đông đầy
Cô rằng ngày vía phật thầy
Huynh đâu không biết mà hồng hỏi thăm
Cô ơi khờ dạy nhứt tâm
Kỳ Hương bố chữ cô tầm còn không
Chắc nghe buôn chén khóc ròng
Phận con ngu muội không mà biết chi
Giả từ cô ở tôi đi
Chừng nào nước ngược gió xuôi tôi về
Thôi thôi từ giả bốn bề
Phận tôi lao khổ nhiều bề gian nan
Từ đây lên núi thử vàng
Hỏi thăm phỏng đá sau mà đứng đây
Đá rằng đứng đợi chờ thầy
Bửu Sơn trở lại ông rầy hay chưa
Hỏi ông cho biết đặng ngừa
Tại sao dân chúng thớt thưa như vầy
Đá rằng tại chẳng nghe thầy
Tới ngày cường bạo không đầy xuồng dông
Hỏi ông cho biết đất đồng
Chừng nào quy tụ giống giòng Nam Bang
Đá rằng chổ đó nguy nan
Chừng nào núi lỡ nước tràn mới qui
Hỏi ông cho biết Sơn Kỳ
Bốn ông tứ giáo nay thì đi đâu
Đá rằng còn ẩn ruộng sâu
Đáo đi lộn lại long châu một người
Hỏi ông cho biết tháng mười
Tại sao dân chúng mới cười khóc than
Đá rằng nước lục thủy tràn
Cho nên thế sự riêng than bảy phần
Hỏi ông cho biết xuồng bần
Chừng nào ông lướt sang lần về Nam
Đá rằng chủ hỏi bao hàm
Ai tu nấy hưởng ai làm nấy ăn
Hỏi ông cho biết đạo hằng
Thằng sỉ thằng tượng hai thằng nào nên
Đá rằng xịt lụi hai bên
Hai thằng rớt ráo không nên thằng nào
Hỏi ông cho biết anh hào
Trung quân ái quốc chỗ nào là nên
Đá rằng tu niệm vững bền
Thấy người dùng đức đăng lên bảng vàng
Hỏi ông cho biết chiếc thoàn
Bây giờ xa vắng băng ngàn đi đâu
Đá rằng chú hỏi cơ cầu
Chèo qua chèo lại gần cầu Mặc Dưng
Hỏi ông cho biết chín từng
Tu hành chính lý từng nào đặng lên
Đá rằng sấm nổ nghe rền
Người tu cởi lớp đăng tên bản vàng
Hỏi ông cho biết cơ hàn
Lùng tung lúng túng biết đàng nào đi
Đá rằng đứng chỗ A Di
Trì tâm thiện niệm một khi gặp thầy
Hỏi ông cho biết tớ thầy
Cang khôn thế giới ai mà định phân
Đá rằng Ngọc Đế cầm cân
Minh vương xuất thế định phần cho ta
Hỏi ông cho rõ sơn hà
Ngày nào trở lại lập rầy cho ai
Đá rằng xưa ở đất cày
Ngày nay Chúa Nguyễn lập rày Vua Nghiêu
Hỏi ông cho rõ mai chiều
Chừng nào lập hội còn nhiều hay không
Đá rằng chú hỏi ngặt lòng
Ai ta còn sống không lòng còn chi
Hỏi ông cho biết huyền vi
Một thầy ba tớ chạy đi đàn nào
Đá rằng chú hỏi quá cao
Khi thầy khi tớ thay hoài khó phân
Hỏi ông cho biết một lần
Tại sao ông đứng chần ngần ở đây
Đá rằng chú hỏi cù quây
Một lòng khắc cốt theo thầy ghi xương
Hỏi ông cho biết tận tường
Tôi không có cúng cơm giường đặng không
Đá rằng hiếu nghĩa nặng lòng
Sớm chiều đơm quảy mới là hiếu nhi
Hỏi ông cho biết tu trì
Tôi mang sắc phật tởi mà đặng không
Đá trăng chú hỏi nặng lòng
Của mình rửa sạch lòng mình bọn nhơ
Hỏi ông cho biết bến bờ
Tôi khuyên khắp chốn ăn mà lành không
Đá rằng chủ hỏi viễn dong
Từ kim chí cổ không ông nào thành
Hỏi ông đạo đức tu hành
Muối dưa đơm quảy mà thành không ông
Đá rằng trời đất minh mông
Tây phương Phật chứng nơi lòng từ bi
Hỏi ông tôi học vậy thì
Xin ông miễn chấp tôi thì mang ơn
Đá rằng chú thiệt có cơn
Hỏi hoài hỏi mãi hỏi rày không thôi
Ông ôi đạo hạnh chưa rồi
Hỏi ông cho biết tôi hồi sửa tâm
Đá rằng Phật thánh nơi tâm
Tu không hiểu nghĩa trăm năm cũng phàm
Hỏi ông Đức phật Già Lam
Người không tu niệm sao mà đặng siêu
Đá rằng chú hỏi quá nhiều
Nhờ lòng trung chánh sớm chiều mới thăng
Hỏi ông cho biết sải tăng
Ông Lương Võ Đế tu sao không thành
Đá rằng chú hỏi chành bành
Vì ăn của thế no cành khó siêu
Thôi thôi hỏi lại quá nhiều
Bây giờ trở lại hỏi cùng phận ông
Bấy lâu còn ở non bồng
Nội trong ba pháp ông thông pháp nào
Đá rằng chú hói kỳ cao
Siêu phàm nhập thánh pháp nào cũng thông
Hỏi ông còn cội bá tòng
Đài sen thơm ngát có lòng đợi ai
Đá rằng chú hỏi quá giai
Đợi rày tâm đạo đợi người chơn tu
Hỏi ông cho biết tuốt mù
Thích Ca Ấn Độ qua rày làm chi
Đá rằng ông hỏi quá kỳ
Qua đây giáo đạo vậy thì chúng sanh
Hỏi ông cho biết thị thành
Quá đông dân số tu hành ít ai
Đá rằng chắc lưởi thở dài
Khó mong cứu đặng ngày rày chú ơi
Đạo đời hỏi đá xong rồi
Bây giờ trở lại móc mồi thả câu
Lên non dòm xuống thảm sầu
Hỏi thăm Cố Quản ở rày nơi đâu
Đá rằng ông xuống đã lâu
Cùng ông Trung Trực cũng hầu đi chung
Lên non chẳng gặp não nùng
Hỏi ông Hùng dõng cùng là ông Phan
Mười hai ông đạo Tây An
Đi đâu mất hết núi vàng lạnh tanh
Đá rằng đi cứu chúng sanh
Ở trong trần thế thị thành sớm khuya
Hỏi thăm chẳng thấy ai về
Nhìn xem cục đá não nề thân ta
Đá ôi gìn giữ nước nhà
Bây giờ có biết cha già đâu không
Đá rằng thầy tớ mênh mông
Một hồn trăm xác biết đâu mà tằm
Hỏi ông tôi hát ấm ầm
Mà trong thế sự đều lầm sạch trơn
Đá rằng chú lại có cơn
Khi vui thì hát khi buồn thì ca
Hỏi ông cho biết Di Đà
Từ Nam, Trung, Bắc ai mà giáo khuyên
Đá rằng nghe nói bắt điên
Bây giờ xuống thế chèo thuyền Long Châu
Hỏi ông cho biết nhiệm mầu
Con gà nó gáy tại đầu hay đuôi
Đá rằng chú hỏi câu mâu
Con gà nó gáy phao câu mới kỳ
Hỏi ông cho biết đặng trì
Chừng nào gặp đặng Sơn Kỳ hởi ông
Đá rằng chủ hỏi viễn vong
Đông tàn xuân rước phỉ lòng ước ao
Hỏi ông cho đủ sắc màu
Chừng nào trâu gống chiếc tàu chạy vô
Đá rằng chú rán Nam Mô
Vói lên một vói nó vô tới nhà
Hỏi ông tôi bận áo dà
Tôi đi bán sách vậy mà đặng không
Đá rằng chú hỏi nhọc lòng
Sợ sau chú gặp Quan Công bay hồn
Hỏi ông cho biết cái bồn
Chừng nào nước tới tôi dồn nước qua
Đá rằng Bồ tát ma ha
Tháng năm tát ít dồn qua tháng mười
Hỏi ông cho biết việc đời
Đỉa đeo chơn hạt chừng nào sức ra
Đá rằng hạt đỉa lang sa
Ông chàng đánh lưới cũng qua đất giồng
Hỏi ông cho biết non bồng
Tôi tu cái miệng ông ràỵ chứng không
Đá rằng chủ hỏi bao đồng
Mê tiền mê bạc tu còng diêm la
Hỏi ông cho biết Di Đà
Niệm sao thành Phật vậy mà ông phân
Đá rằng chú hỏi cù lằng
Tu không màu sắc vàng ròng cũng không
Hỏi ông tôi lại buồn lòng
Tại sao tôi khóc ông hồng nói đi
Đá rằng chú niệm A Di
Ngày đêm sầu thảm khóc thì cho dân
Hỏi ông tu niệm nhờ thân
Tôi không tu niệm ông hằng thương cho
Đá rằng chú hỏi sầu bi
Trước khi nó sợ sau thì không nghe
Hỏi ông tôi lại không dè
Sấm kinh tôi bỏ sụm hầm làm sao
Đá rằng chú hỏi tầm phào
Không tu trời phạt đạp nhào chôn luôn
Hỏi ông ông nói tôi buồn
Phật không cứu vớt chôn luôn hởi trời
Đá rằng đừng trách chú ơi
Thánh Thần Trời Phật thỉnh mời từ lâu
Tại sao chú chẳng nguyện cầu
Ỷ quyền sức mạnh cường đầu làm cha
Sống thì dù dỏng lang sa
Một mai sa giếng ra ma tiêu hồn
Hỏi ông tôi muốn trường tồn
Mà ông cứu vớt linh hồn đặng không
Đá răng chú hỏi đau lòng
Xác tiêu không có hồn không làm gì
Hỏi ông còn ké tu trì
Thức khuya dậy sớm sau thì đứng đâu
Đá rằng đứng bực mày râu
Công khanh chạm bản về chầu Phật Vương
Hõi rằng Đức Phật mười phương
Lâm phàm độ thế đường nào vãng sanh
Đá rằng nhà lá trại tranh
Cháo rau cua ốc tu hành mói siêu
Hỏi ông chùa lớn đỏ điều
Của tiền bá tánh quá nhiều làm sao?
Đá rằng ăn của đổng bào
Tu cho bá tánh chú nào thành đâu
Hỏi ông ông nói cũng rầu
Lạy ông bốn lạy tôi hầu đi xa
Có lòng chờ đợi ông mà
Gặp ông ông nói tôi mà hởi ơi
Đá ơi ông ở tôi về
Từ đây trở lại lo bề tu thân
Cả kêu khắp chốn dương trần
Tôi nay hỏi kỹ đã gần rồi đa
Xưa kia đá dựng hằng hà
Đá nay biết nói, vậy mà bớ dân
Bấy lâu nắng sở mưa tần
Treo non lặng suối tấm thân chẳng màn
Vì thương thế sự trần hoàn
Nên ta vưng sắc lãnh phần giáo khuyên
Ba năm phổ độ ưu phiền
Vì thương đồng chủng xuống miền trần gian
Cơ hàn, đói rách chẵng than
Gánh chung gánh hiếu nặng ân sơn kỳ
Lên non nhai đá cứng thì,
Đói lòng niệm phật khác thì nước vô
Ma dân cứ mãi mơ hồ
Lòng ta dâu nở bỏ mồ cỏ hoang
Ngày nay kêu réo thế gian
Tôi về vồ đá vai mang Bồ đề
Nhìn xem bốn chữ não nề
Muôn dân chịu đắm trở về đâu an
Nhắn cùng bá tánh trần hoàn
Nhớ ơn phật thánh hiệp đoàn lo tu
Ham chi màu sắc dỏng dù
Xê xang danh lợi như mù đi đêm
Phận ta đâu có thù hềm
Tối ngày ca hát mõng mền như mây
Ai ai cũng ước chờ thầy
Nhìn xem răn cấm lòng thay quặng đau
Cả kêu khắp chốn đồng bào
thiện nam tín nữ kiếm bài mà coi
Thương đời có mắt không soi
Có tâm không nghiệm mà coi việc đời
Dầu cho ta có đổi đời
Cách xa ngàn dặm tiếng lời còn đây
Từ ngày cách dặm đàng mây
Ước cho đồng đạo sum vầy lo tu
Ra đi một lúc xa mù
Nhớ chừng trở lại chịu tù mấy phen
Vui chơi thi thú bóng đèn
Trái đời, cha lại Ièn xèn lại con
Sấm kinh thầy để vẫn còn
Tám điều răn cấm nay còn hay lu
(Rách ô)
Chớ nào có biểu dõng dù nghinh ngang
Thôi thôi từ vả xóm làng
Nhờ ơn phật thánh hiệp đoàn lo tu
Ham chi màu sắc dõng dù
Tu không mặc ý không khuyên không mời
Ai tu sau đặng coi đời
Xuống thuyền bát nhã chèo thời sang sông
Thuyền đưa rước khách non bồng
Thiện nam tín nữ có lòng xuống đi
Chèo qua lục tỉnh một khi
Chèo qua núi Cấm lên thi công hầu
Ngày nay thầy tớ thảm sầu
Ai ngưòi tu niệm giải dầu đừng than
Trên non mà có bản vàng
Dưới thuyền lại có các hàng chư nhu
Đứng hầu tiếp rước người tu
Chừng nào dân thấy công phu khó thành
Trên thì bốn chữ đành rành
Có ông Bành Tổ Bà Quan Âm
Chuẩn đề thần chú tay cẩm
Cùng ông Bành Tổ tay cầm hồ lô
Tịnh bình cứu vớt tín đồ
Ma ha nước suối cam lồ phật ban
Tắm cho nam nữ trần gian
Bốn phương cởi lớp viễn tràng muôn năm
Sơn kỳ lưu dấn rán tầm
Tu hành theo dõi kẻo lầm bớ dân
Di Lặc chừng đó cầm cân
Coi ai là Phật ai Thần ai Tiên
Ai là đứng bực thánh hiền
Xét cho tự toại ban liền giáp hia
Thưởng rồi tôi mói đi vào
Dựng đài Nguyệt kiến giao rày Minh Vương
Giáo Chủ chừng đó khai trương,
Dạy văn dạy võ là đường bát sanh
Dạy rồi luyện tập đành rành
Ba ngôi qui nhứt chúng sanh lập đời
Kép nào chừng đó hát chơi
Hát tuồng ái quốc, muôn đời khải ca
Hát cho đất nước quê nhà
Hát tuồng đại hội Long hoa tới rồi
Cả kêu dân chúng ai ơi
Tôi không nói láo không thời xin xu
Bá gia anh chị rán tu
Ngày sau như có đem xu thường liền
Hát thì không bạc không tiền
Đờn rao, trống đánh ai hiền vô coi
Hát thì tiền bạc không đòi
Chọn người rau tóc đời người chơn tu
Thôi thôi nói tiếc Iu bu
Nói nhiều tu ít mà rù làm chi
Nhắc qua động tánh từ bi
Liều mình nói mãi kể gì tấm thân
Sỏi sành mấy kiếp sỏi sành
Ta nay là hiện chúng sanh chữ đề
Thương dân chịu cảnh não nề
Dầu bay bắc xác không màng lòng ta
Vì thương bá tánh trẻ già
Sống thì kêu réo thác thì qui thiên
Quyết tâm gieo giống lương hiền
Noi theo Lục Tổ Kế hiền Thích ca
Từ đây từ giã bá gia
Dương trần ở lại cảnh ta, ta về
Ra đi lòng Iuống nảo nề
Bá gia còn ở ta về đâu vui
Rưng rưng nước mắt ngậm ngùi
Chừng nào nước ngược gió xuôi tôi về
Lui chơn cầu chúc bốn bề.
Đôm lông kết cánh bay về bớ con
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần).