Quyển 3 - Cáo Thị - Kim Cổ Kỳ Quan - Phần 4 - Hết
Hết Chắc lưỡi miệng lằn rằng mình giỏi
Thằng con thượng cõi hỏi thăm Trời
Tráo trác cuộc đời lời tròn méo
Đạo hằng giữ khéo héo lòng son
oOo
Chấp đạo tạo hiền tiền nhựt tý
Giác mê hữu lý ý nhựt tân
Tí Ngọ hiệp phân tân vấn cựu
Tí Thìn tề tựu hựu nhứt niên
Tí nhựt bất yên niên hư phá
Xuất thời vận tá hóa Long Châu
oOo
Tí Ngọ bất vi tri lục giáp
Âm dương đối đáp pháp bá biên
Vận chuyển vị niên thiên giáo dục
Hội ơn trần tục phục thông thơ
Tri đắc thiên cơ sơ kiến vĩ
Tiền hiền tri thủy tỉ hậu hiền
oOo
Khối sắt mài hoài thiền kim án
Chí anh hùng ngày tháng tiêu diêu
Lòng dặn lòng ai dỗ đừng xiêu
Lấp biển cạn vi Nghiêu quân tử
Lập tiền tích ai làm ra chữ
Chí kim hà đa sử loạn kinh
Đạo tinh minh trung hiếu tinh minh
Đa kinh sử bất minh bất dụng
oOo
Loạn an an loạn nhơn bất thức
Vô tri thậm tức ức hoàng thiên
Bất dụng Thánh Tiên riêng tâm phổi
Bạc tình châu ổi lỗi lời phân
Thuyết sự nghĩa nhân thương thân thế
Dạ nào vong phế kế tận ưu
Xử tử tiền mưu hưu hưu tưởng
Dục tình dâm hậu dưỡng dưỡng ân
Bồi hồi ngũ tạng phân phân đoạn
Mục kiến quan tường loạn loạn nhân
Nan biện vi tân ân ân chí
Nan tường mình lý trí trí mưu
Bất nghiệm đạo huờn hưu lưu xứ
Đạt ký thiên tứ trứ trứ quan
Hậu nhựt tam đoan sơn sơn thủy
Tương phùng lập kỷ hỉ hỉ đa
oOo
Mới ngộ kỳ thời đời lại loạn
Nam kỳ hữu trạng đoạn phân minh
Thấy Phật hiển linh thinh bất xuất
Thấy đời thậm tức ức lòng ngu
Mỏi da thôn phu tu chí trực
Tâm ưu thiểu lực thực hà tu
Lao lý bảy thu ngu tồn tích
Đệ huynh thân thích ít nhìn xem
Khuẩn đạo lấm lem xem mắc cỡ
Mã long gặp thuở gỡ rối mành
Ăn hết để còn hòn giữa biển
Thượng kim tam kiển viễn cận ngôi
Nước mắt thương ôi tôi mệt dạ
Quả căn mắc đọa lạ không tường
Những thuở ở vườn đường rậm rịt
Nay tường quan lịch mịt vận thời
Biết đặng việc đời lời khó nói
Nước nghèo chịu đói bói qui kỳ
Xem việc biên thùy kỳ ý vị
Ai bi thống lụy trị thiểu nhơn
oOo
Ta Phật nói ma ta cũng biết
Thương người dạ tiếc biết làm sao
Cá cạn ở ao lao không tưởng
Không mồi cấp dưỡng hưởng hơi sương
Khó ngọc lòng thương nương một dạ
Thấy cơn lâm đọa hạ sao đành
Gian thế Phật hành lành mới cực
Nhị nhơn tâm trực lực lưỡng nhơn
Tri đắc thâm ân thân tử tiếc
Quân thần mới biết tiếc lòng ngay
Ăn ít no dai ai có nói
Ăn nhiều mau đói thói u mê
Người ở rất quê chê tri liễu
Việc đời không hiểu biểu lại ta
Vinh nhục thiểu đa ra sau trước
Phải lo tội phước trước hay sau
Trị loạn chậm mau đâu chưa tỏ
Nói ra người bỏ ngỏ không màng
Trong dạ chàng ràng đàng dư lý
Vi nhơn thiểu trí ý hà thông
Chí Phật thi công mong thi đức
Cứu nhơn sở ức thức lòng người
Một bữa vui cười mười hai mất
Vi nhơn hữu thất rất tuyệt gia
oOo
Xuất rồi làm Phật mật sự thần
Mắc quả nợ trần bần thất tuế
Xuất đa giáo tuế kế không hay
Cổ vãng kim lai khai như thử
Quốc gia tri cử lữ phùng xuân
Ái quốc ưu quân chân quân tử
Huỳnh mai điểu ngữ chữ minh linh
Dị thú đam tinh nghinh kiết phước
Ân lo việc trước phước huờn lai
oOo
Phong kiểng nhơn trần quân thần vị
Khổng Minh, Lưu Bị trị hà an
Phật pháp dị đoan trang hào kiệt
Sát nhơn vô thiệt việc huờn nan
Phước phước trùng quan bang gia Thánh
Thiện từ tâm tánh Thánh gia minh
Bất sát nhơn ninh linh linh hiển
Sơn hà phong kiển viễn cận an
oOo
Gia Nghị đồng tâm thâm họa phước
Ân cần việc nước trước huờn sau
Kỷ Dậu bao lâu đâu Kỷ Dậu
Hội đồng ưu hậu đậu Bửu Sơn
Gia Nghị vi ân hơn bá phước
Lời Thầy ra trước nước còn xao
Nhiều nỗi khổ lao xao Gia Nghị
Quan tường mục thị trị vấn năng
Gia Nghị lo căn ăn nào có
Chịu bề việc khó ngó rằng quê
Đường đạo người chê mê biển khổ
Cửu huyền thất tổ thổ huờn căn
Thập nhị nguyện tăng căn lục giáp
Mười hai lạy đáp giáp can chi
Tí Hợi bất ly tri thân thú
Thượng thiên tinh tú phú nhựt minh
oOo
Nhà rách Phật vàng làng không thấy
Chỗ nào như nấy ấy lòng son
Lời để núi non con nước đất
Lập thiền gia thất rất khó khăn
Miệng dại kén ăn năng chê vật
Trời cho đa tật Phật không xem
Chuyện vậy anh em xem chẳng biết
Phiền tâm trực tiết thuyết đa đoan
oOo
Nam sĩ trải miền tiền hậu thế
Dị đoan lập kế phế trào ma
Miệng niệm Thích Ca ma ha tưởng
Càn khôn bảo dưỡng chưởng càn khôn
Gia Nghị kế tôn môn đại đạo
Niệm trừ hung bạo đạo tinh minh
Nhứt sĩ anh linh minh quốc sự
Nhơn gian vô lự dự phòng thân
oOo
Linh tại ngã bất linh tại ngã
Cõi trần vay trả quả báo thương
Tam tuế bất lương dương xà mã
Hai năm Giáp Tí cả một năm
Dần Mẹo loạn thâm tâm Thìn Tỵ
Đa đoan lưu lụy bị oán thù
Không có lao tù cù dậy lửa
Vô quan chỉnh sửa lửa cháy lan
Hết sức vẫy vùng bùn đặc sệt
Đôi ngươi mờ mệt chệt lấy mi
Nhiều kẻ ngu si mi lấy chú
Thế thường dị thú chú lấy mi
Cháu mới biết đi khi chú dạy
Thiệt đồ vô loại tại thúc tôn
Tiền bạc làm khôn môn lộn kiếp
Ỷ sang húng hiếp kiếp thú cầm
oOo
Đại quốc hiếp người cười Tây trước
Bắc chinh chơn bước lướt ngọn lau
Quần nút gài bâu đâu đàng trước
Gẫm mình vô phước nước chảy xoi
Tây chẳng xem coi soi mắt bịt
Nữ nhơn đồng tịch nghịch chi mi
Người thấy nước suy qui dâm dục
Xét trong thế tục dục lục bang
oOo
Thị phi quân tử năng sử anh hùng
Mục kiến sự cùng tất tùng nhiệt nhược
Bịnh nan vô dược tâm trực tu trì
Thánh đạo tương tùy họa bì vô chí
Trung tuần Nhâm Tí hữu lý kỳ minh
Phật giáng trần linh quảng thinh đại đạo
Cơ đồ dĩ tạo khử bạo tiêu ma
Tứ hải nhứt gia thiện hoa tối lạc
Vận tề minh đạt các hạt quy lai
Quốc thới hưng oai tiêu tai viễn họa
oOo
Kiến sự thế gian nan ngữ giáo
Kim kỳ quả báo đáo oán ân
Phật giáo tu thân phân tâm chánh
Thân phàm tâm Thánh tánh thông minh
Hình Thánh tâm linh minh đạo lý
Hà nhơn hiệp ý trí cao cường
oOo
Thân Tí Thìn tình hình dị thế
Xuất Tiên ẩn Đế kế Thiên Đình
Nhất sơn loạn hình bình lưỡng diện
Tử sanh ứng hiện điện Tây phương
Nhứt quốc khai trương dương cang đạo
Phát thinh vị bạo đạo tinh minh
oOo
Tráo chác đổi dời đời mới vậy
Ít ngay nhiều vạy bậy làm vầy
Tớ cách ly Thầy ngày khiến biếng
Hạ nguơn hư khiến tiếng dạ mê
Một cuộc chỉn ghê dê gặp rắn
Khỉ nhăn răng trắng cắn miệng rồng
Sóng gió chập chồng đồng loạn thú
Gia nhơn trú phú an kế
oOo
Đất Thuấn Trời Nghiêu bao nhiêu kẻ
Thiệt con sanh đẻ lẽ cãi lời
Xưa thiệt nhiều đời lời dối trá
Nay tường vận hóa khá một đời
oOo
Một nắm cốt tàn ngàn năm biệt
Người trung lời thiệt việc để lâu
Sông biển cạn sâu đâu ngó thấy
Lòng người xa mấy thấy hay không
Thế nhược ra công không đặng mạnh
Việc còn đói lạnh mạnh Trời cho
Thấy đói lòng lo no không đặng
Ở đời lạt mặn nặng nhiều bề
Quốc sự bất tề bề sao phải
Bì theo tứ hải cãi lời răn
Sỉ khó bần tăng ăn có độ
Bì theo phú hộ độ không siêu
oOo
Nực cười chước mọn dọn không trơn
Bất quí Thất Sơn nhơn bất lực
Ưu quân tâm trực cực không phiền
Tri hậu tri tiền hiền thần mỹ
Hung đồ bất dĩ tỉ trào cơ
Tri đắc thiên cơ thơ dạt ý
Minh kỳ đạo lý trí huờn tâm
Tri đắc hải lâm thâm xiển thị
Kiến tường loạn trị vị hà sanh
THIÊN LÝ THUẬN NHIÊN THUẬN NHIÊN
Phật tích tâm tâm thâm tích Phật
Thiên sanh biến tật vật đăng huê
An dắt tân kê lê dân thuận
Chư châu chư quận luận kim lai
Nhơn thiện hữu oai khai mỹ ý
Tạo thiên nhân trí ký phần linh
Lập địa khương ninh huynh đệ thuận
Nhơn hòa nghị luận quận công tân
Thiên địa hòa dân lân lý ý
Quân thần mưu trí ký đồng tâm
Hậu bất loạn dâm tâm huờn quỷ
Gia tề cang kỷ dĩ an phần
Gia nghiệp quan thần Trần Gia Nghị
Nguyễn gia lạc vị thị trào quân
oOo
Bất quí hổ sanh tam cá khẩu
Nhơn hành ngộ cẩu tẩu miễn nan
Lưỡng bạo sanh cang nan lưỡng bạo
Bất như tích đạo bạo đa bần
Đức trọng quỉ thần cần kinh cụ
Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhơn
oOo
Chỉ khủng nhơn tình lưỡng dạ tâm
Lưỡng đan tâm nhơn tâm bất thuận
Đấng anh hùng phải luận trí mưu
oOo
Lầm kẻ khôn ngay hay nói phép
Miệng khua như tép chép hơi hôi
Gẫm thể chỉnh vô bôi đóng cục
Há người theo tục hụt cõi Tiên
Sáu nước người riêng yên một đất
Tần bang khai thất cất phần hơn
Chẳng tưởng nghĩa nhơn thân hổ thẹn
Vô tê tiếng thổ khổ líu lăng
Cứ giữ lo ăn không căn Phật
Lợi đa tích vật tật không tiêu
Các chú viễn chiêu yêu dầu sốc
Gẫm nhiều đánh bóc hóc khét ngầm
oOo
Đại nghĩa tuơng tranh danh thanh mỹ
Lập kỳ cang kỷ thủy thổ an
Lưu thủy trường giang quan đạo phước
Gia quan tấn tước trước huờn căn
Nhứt bổn siêu thăng tăng phuớc thọ
Hậu đường lưỡng họ thọ hoàng ân
Tấn đức tiền phân dân bất dục
Tứ phương tùng phục dục hòa nam
PHẬT TIÊN TÙNG ĐẠO CHÁNH
Việc nước ngó chừng gừng để dạ
Người xem không lạ dạ không quen.
Phật thấy ít khen chen chúc bạc
Vận còn xiêu lạc vạc dời ken
Thế sự đua chen ghen ghét thiện
Phật Trời xem truyện chuyện khó an
Nhà dọc dãy ngang sang chi bạn
Gặp cơn bát loạn cạn lòng Tiên
Khôn quỷ chê điên Phiên ngồi ghế
Xuất tình tận thế kế Khổng Minh
Bất sát nhơn trinh binh ủng hộ
Phật Trời cứu độ ngộ trường sanh
oOo
Nhà bạc vẫy vùng tùng đức Thánh
Dục tình vi cách tránh bạo tàn
Nay thiệt nhiều đàng ràng buộc dạ
Kiến tường việc lạ họa không ngăn
Giữ đạo lo căn săn sóc đạo
Bỏ lòng hung bạo đạo tinh minh
Người chửi làm thinh ninh tâm nhẫn
Mười hai bảo dẫn nhẫn mười hai
THIÊN HÒA ĐỊA HÒA NHƠN HÒA
TAM HÒA MỶ TRÀ THANH TRỊBửu Sơn kế thế Đế Kỳ Hương
Gia Nghị Mỹ Lương khương đế vị
Hội đồng Gia Nghị thị thế kim
Chí sĩ lập nghiêm liêm thượng cổ
Cáo tường Tiên Tổ thổ dưỡng nhơn
Thiên địa thân ơn phân dị tố
Tuyệt miêu Phật cố ố tà nhơn
Tiền hậu tiên phân dân nan họa
Bính Thìn chí hạ đọa lưu niên
Kiến thức Thánh Tiên niên Long Hội
Vấn kỳ phước tội nội nhứt niên
Thân già gánh gạo đạo làm con
Chữ mực điểm son non nớt lắm
Ăn cơm với mắm thấm về lâu
Người chẳng biết đâu trâu Phật dắt
Lời ghi thiệt chắc gắt không nghe
Săn sóc bụi tre nghe quốc truyện
Như Lai Phật hiện biện thân nan
Tỏ đặng ngay gian an thân thể
Phật Trời chẳng kể để mắc gai
Chiều chín một mai giai ngàn ngạn
Đời nầy đa nạn loạn tam niên
oOo
Ôm bụng tức cười người phi thiệt
Ham công cướp việc tuyệt nghĩa nhân
Văn chương bắt chắc ngặt mìnht hay
Lời dạy nói ngay nay mai mốt
Ra lời biểu thốt tốt hơn hay
Đất Hớn nên cây nay xanh lá
Thiền vàng dựng đá hóa rồng xanh
Nam Bắc đua tranh danh đâu mất
Đông tây lập thất cất tòa sen
Thơ gởi ý quen khen dấu cất
Nỡ nào phế thất bất lời ghi
Nghĩ thiệt đời khi tri thơ lẻ
Có ai lỗ nẻ đẻ người ra
Quốc đạo trào ca hoa vinh hiển
Bất ưu lập kiển viễn hồi quê
Tình nghĩa phu thê chê rằng quấy
Phật Trời đều thấy mấy việc gian
oOo
Bất túc hữu dư cư bất bịnh
Thế thường đa lịnh bịnh bất an
Gẫm nghĩ nhà hoang ngang quá dữ
Thế đa kinh sử ngữ bất trung
Mười việc nói hung sung ý trí
Nghĩ người phi lý trí bất ngoan
Học sách nói ngang quan bất đạo
Dân tùng nghịch bạo dạo lục cung
Lục giáp trì trung hung dưỡng nịnh
Tâm sầu hòa vịnh định hòa thi
Nửa ghét nửa thương lương kỳ ác
Giải buồn lời giác nát lòng son
Đá nát môn non son đề hiệu
Hữu thân lo liệu triệu bất tường
Chê nói phi thường đường cỏ rậm
Tây phương xa dặm thậm tâm sầu
Chưa thấy nam lầu cầu Phật hiện
Nhơn dân kiến diện biện số phần
oOo
Say tỉnh tỉnh say đay gió vật
Quả nầy Trời Phật tật trả cho
Sáng tính tối lo tro một dải
Trái muồi đưa đẩy sẩy không hay
Bốn phía gió day bay tóc trán
Thấy đời ngao ngán bán lời ăn
Chẳng thấy lo căn săn sóc Phật
Thảm sầu nhơn vật tật đa mang
Hỏng hẻo nương đời lời nói ít
Chí thâm cổ bít tích Phật tâm
Ngụ trí ca ngâm thâm chí diệu
Thế không để chịu liệu trả mau
Cuộc thế hai trâu đâu thấy một
Con ăn con cột một con nên
Con cỡi ngôi trên quên đường xá
Con nầy dắt quá tá lại cây
Mục kiến càn khôn môn khai quảng
Vị hà hương đảng giảng hòa Phiên
Tri thức Thánh Tiên yên gia thế
Phật Trời nhơn phế đế vô ưu
Thihểu ý trí mưu lưu vạn đại
Thế nhân tâm hoại bại suy thân
Cư thực vô phân thân lâm nạn
Phàm trần hữu trạng mạng tri Thiên
Bán lộ hòa Phiên thiên đạo lý
Nhược nho tâm trí lý hà ngu
Lưỡng đạo đồng tu ngu hoặc trí
Thức tâm đạt lý trí trung cang
Tích thiện thọ oan nan vi đức
Kim lai tri thức đức cổ phần
Phật ái đồng dân thân bất sát
Niệm cầu Bồ tát phát thiên quân
Thân tôi nằm dài tài chi tưởng
Vợ con di dưỡng lưỡng tâm nan
Bá tánh chẳng than mang quả vậy
Chê tôi nói bậy cậy người ngoan
E phận thế gian mang ách nước
Người rằng có phước trước thì nhờ
Tôi thiệt dại khờ chờ thiên định
Sở sanh sở định bịnh tận tồn
Bắc kỳ rằng chắc mắc gãy chồi
Sóng dập gió dồi rồi đài các
Thiên quân hậu phát tác ma ha
Mục kiến đông hoa ma khởi loạn
Tây quy kiến trạng đoạn tà tinh
Nam bắc phân binh chinh thiên tặc
Tiền kỳ sự nặc ngặt xuât ngôn
Than thở lỡ bề hề bất cố
Tài như Lữ Bố ố trung thần
Nghĩ tưởng gia bần thần vi tướng
Cơ hàn làm mướn sướng chi thân
Thế mạnh không phân dân hườn quỷ
Tu ăn tu ỷ nghĩ việc nào
Cửa Thánh ra vào đào lộn hột
Thế xem dại dột một bằng mười
Bạc bảy lo làm Vàm Nao lở
Lòng ông mắc cỡ thuở làm xuôi
Phải thuận lời xuôi nuôi nước mắt
Đi quanh về tắt dắt lạc nhau
Một bụng mới đau câu Thánh giáo
Khác lòng lơ láo báo nhọc lo
Chẳng phải của kho no mấy bữa
Dạ như nhúm lửa bữa nào hừng
Xuôi bạn loạn đời rời xuôi bạn
Dạ ngu trí cạn đoạn quả trần
Bất thức quân thần gần sao đặng
Mích lòng lời nặng mặn nồng cay
Một trả mười vay nay ngồi thấy
Biển khô bày đáy thây vẫy vùng
Trước ở vất tùng hùng muốn chết
Thấy người sợ hết Tết tỏ đèn
Thấy việc tôi hèn bèn khi dễ
Sau dầu có kể lể bể biên
Khó diễm khó khuyên yên chí cả
Xem người bất khả thả trôi sông
Tới đây diệu vợi lợi dắt vàm
Cướp của lường công mong sanh lợi
Phong trần diệu pháp giáp Hạ ngươn
Nương ẩn lâm sơn hơn bá vạn
Thế suy khởi loạn cạn đời ra
Tiên Thánh quỷ ma ta lộn xộn
Thiện từ hung bạo đạo đều xưng
Trước mặt sau lưng chưng hùng cứ
Đa nhơn bất trứ thứ hà minh
Diệu pháp hiển linh kinh tâm cụ
Chiêu nhơn quy tựu dụ hườn binh
TÍCH THIỆN PHÙNG THIỆN
TÍCH ÁC PHÙNG ÁCBồ đề lần đó ngó không tường
Mở mắt thấy đường vườn cây rậm
Chí tu trì thậm dậm Tây phương
Biết thuở nào trương vương khoa bảng
Cơ hàn ngữ đoản lảng ngôn nhân
Niệm chí lập thân cân tội phước
Người đời việc nước trước làm đầu
Chí nguyện niệm cầu sầu gia đạo
Liếc xem cơ tạo đạo non bồng
Một rạch hai vàm làm không rảnh
Kìa nơi sơn lãnh thảnh thơi hơi
Trí ý lộng khơi nơi am tự
Mặc tình thế sự lự nguy nan
Nhiều việc tham gian an sao đặng
Chỉ treo đá nặng dặn ở ngay
Bỏ việc đời nay may đặng phước
Phải lo thân trước phước mai sau
oOo
Tam tử tam sanh tranh tam tượng
Ngọc Hoàng cung thượng lượng dữ hiền
Cổ tự Thánh hiền phiền kim vị
Bính Thìn an trị Đinh Tỵ hung
Phản khắc nịnh trung hung kiết kỵ
Mậu Thìn bất trị Kỷ Tỵ bình
Ai biết nước xuôi nuôi nước ngược
Bịnh căn vô dược được thọ trường
Dị thế dị thường tường dị lộ
Phật Trời cứu độ ngộ Phật Trời
Dị cư dị thời lời dị thuyết
Dị đoan dị tiết kiết dị minh
Dị sự dị ninh linh dị pháp
Vô nhơn đối đáp pháp thinh không
Đức Thầy đức Ông công đức Cậu
Hội đồng cơ hậu đậu trào minh
Phép phép linh linh ninh quốc sự
Nhơn dân vô lự tự an khương
An quấc an vương khương thời nhạc
Di Đà Di Lạc đạt Vô Vi
Lòng Ông hai miệng chuyện nhiều người
Thâm thẩm tức cười người chẳng nghỉ
Bất suy bất tỷ ỷ văn nho
Đam dạ giữ no lo đừng đói
Lòng buồn chớ nói thói phàm phu
Dám sợ người tu u ám dạ
Chừng nào thấy đọa hạ mình đây
Trực khứ phương Tây đây gần tới
Lập đàng Hưng Thới mới biết ta
TẤT KHỞI THIÊN TAI
KHỞI VÔ QUẢ BÁOThế thị Phật trời lời nói mị
Di ngôn bất thị tị lời truyền
Chớ trách chớ phiền hiền xuất thế
Vùa hương thọ tuế quế mai khai
Tại thế kim giai tai nghịch tận
Áo che quần vận phận ở truồng
Nhiều việc sầu buồn guồng chỉ rối
Ghe hàng bị bối tối không canh
Người sợ nhơ danh canh nghiêm nhặt
Ngủ mê có giặc ngặt không hay
Xưa sợ người Tây nay hết sợ
Việc đời trả nợ trợ thời suy
Bố đức thi ân nhân tại ý
Phú gia bố thí lý khoe danh
Nhứt nhẫn thập tranh thanh huờn trược
Bình kỳ cầu được dược linh đơn
Cám tưởng mười ơn sơn thiền điện
Chí tu Phật hiện diện vô phân
Cám tưởng nghĩa nhân thân phiền não
Lỡ bề mất thảo tảo bất trung
THIÊN LÝ VỊ NHIÊN VỊ NHIÊN
Phật ái chúng sanh như mẫu ái tử
Tử giai kỳ tử con dữ con hiền
Con dữ Phật phiền con hiền thương xót
Mười ơn giữ trót chua xót lòng thương
Ái đạo quốc vương lòng thương xót dạ
Phật Trời còn đọa dấy họa tới dân
Trần hạ xét phân thương thân Trời Phật
Nhiều lời cẩn mật Trời Phật thốt ra
Trời Phật là ta nói ma thời nói
Mẹ cha nhịn đói con nói rằng no
Đem dạ lo âu lo đói no bá tánh
Minh tâm rằng Thánh ngu tánh rằng ma
Việc ấy chẳng qua tà ma ám nhãn
Xử tâm xao lãng trí lãng bất tường
Sự thế bất tường cang cường khi Phật
Bá tánh một lòng trồng cây đước
Thiên quan tứ phước trước làm gương
Thập nhị khai trương dương thái tuế
Trào kim Thánh đế kế can chi
Thiểu trí bất tri vy vấn ngữ
Văn chương kinh sử ngữ nhi văn
Học đạo cần năng tăng cần Phật
Vị hà nhơn vật Phật ma đồng
Phu xướng phụ tùy bì chí cốt
Ít ai ở tốt thốt rằng trai
Ít kẻ gái mai hai lòng thảo
Mẹ cha tuổi lão bảo không minh
Nhứt thất bất linh thinh nghịch chí
Một người một ý lý quả lai
Sợ nỗi chiều mai hai lòng cách
Hữu sư hữu sách trách ở đời
Hữu Phật hữu Trời lời huấn dụ
Nhơn gian bất cụ phụ hoàng thiên
Đèn sách dĩa nghiên yên phận sãi
Lo bề tứ hải cãi Phật trời
Lánh đục tầm trong long vi thủ
Việc đời chưa đủ ngủ còn mê
Bạch thố kim kê ê thúc giữa
Thủy long chữa lửa sửa chưa siêu
Bá vạn quần yêu tiêu sao hết
Trời cao việc chết hết quần yêu
Còn lại bao nhiêu tiêu lòng quỉ
Biết ăn biết nghỉ phỉ lòng Tiên
HOÀNG THIÊN HỮU NHÃN
NHƠN HỮU DỤC ÁC
THIÊN DIỆC HỨA CHIDụ vẫn không màng đàng nói chạy
Nôm na tầm bậy vậy mới chê
Gầm thiệt nhiều tê quê hơn thổ
Dao đánh cắt cổ lổ còn đây
Chưa biết vạy ngay thây còn đó
Tử sanh dễ khó có biết đâu
Mắc họa con trâu đâu cũng chửi
Căm hờn cái lưỡi chửi không đau
Nước mắt tay lau đau nước mắt
Lưỡi mềm còn chắt gắt cái răng
Một cuộc sum vầy Thầy đứng trước
Phật Trời nhỏ phước nước dồi gương
Cao rộng xét thương lương dân đọa
Một người làm họa đọa muôn dân
Tùng lý nan phân ân oán tán
Kể ngày kể tháng oán kể năm
Mười chục một trăm năm chẳng lẻ
Phật Trời sanh đẻ lẽ chẳng thương
Dạ ở bất lương cương tất cải
Phật thương người phải cãi tà ma
Sớm Cam La sớm gặp cũng xinh
Muộn Khương Tử cũng vinh một thuở
Đời trở lại đời nầy thiệt dở
Người không tu mà đỡ cái thân
Tu là tu thủ nghĩa vĩ nhân
Niệm là niệm tri ân Phật Trời
Phụ mẫu tình thâm tâm tích thiện
Tử tôn bất biện tiện nan tôn
Bất đắc nhứt môn ôn cố lý
Sự kim tự ý lý thậm đa
Phí mẹ phí cha gia phí tử
Bất kinh bất sử thử bất chương
Khó ghét khó thương ương lỡ thế
Lỡ dùng lỡ phế thế lỡ quân
Lỡ bế lỡ bưng chân lỡ bước
Lỡ lo tội phước trước lỡ sau
Lỡ rể lỡ dâu đâu lỡ hết
Lỡ sanh lỡ chết Tết lỡ ngôi
Thấy dễ người khi đi địa phủ
Con nhà không chủ ngủ không phân
Chí Phật thương dân thân cam khổ
Dân xem như gỗ đổ lại lăn
Phế Phật tùng tăng năng dọn dẹp
Ý ai nấy đẹp hẹp hòi chi
Nhiều kẻ ngu si khi Trời Phật
Nhơn đồng giữ vật Phật đồng ma
NHƠN HỮU THIỆN NGUYỆN
THIÊN TẤT TÙNG CHICố sự tầm sư tự thiền sĩ
Dầu hay xử quỉ tỷ phong thần
Mắt bịt phong trần Thần như quỷ
Cổ kim suy nghĩ quỷ Thần trần
Hữu phú hữu bần Thần minh mẫn
Gia nhơn bất nhẫn lẫn suy môn
Hữu hạnh trí tôn ngôn ngữ trực
Nhơn gian hữu trực thực phạn ma
Bất ý sát tha ma tâm thể
Vi nhơn vô lễ dễ xuất ngôn
Vi nhựt tế tân phân tân lễ
Hồ tai vị thể mể cam châu
Bệ ngọc muôn tâu câu chánh sự
Nhơn dân bất lự sự thanh nhàn
Tâm chánh vầy đoàn làng chí xóm
Mỗi tuần đều nhóm xóm đồng tâm
Thánh thọ ca ngâm lâm chiếu ngọc
Thiên đường hứa lọc đọc văn thơ
Tri đắc Thiên cơ thơ ký tự
Luận xem thế sự lự nhứt nhơn
Lời nói bất quân không bằng ngũ
Trí đời chưa đủ ngủ mà hay
Người giỏi đời nay hay ăn vặt
Bất tri thiên tặc ngặt không xem
Khuyên chí anh em xem sự thế
Tri thiên trí đế quế anh hùng
Tri túc mới dùng hùng độ thế
Xem đời mưu kế thế không hay
Đứng đọt làm trai oai sấm dậy
Độ đời nói bậy vậy độ ai
Lời ghi giữ múi túi miệng ngang
Thế chẳng lo toan mang dạ múi
Kìa non nọ núi suối cùng khê
Người khổ nói tê chê Nam Việt
Không ai ở thiệt việc hay rầy
Tận thế có Thầy bày khúc trực
Đa sự bất lực thực vô căn
Chẳng sợ búa trăng quăng thây thúi
Lời ghi giữ múi múi còn ghi
Sáu bảy còn y ly thể phước
Hai nghe sau trước phước đổi hình
Tiền hậu nhứt tình hình sửa đó
Người điên mắt ngó có biết đâu
Thấy việc tu hành lành ít lắm
Cốt tàn một nấm thấm hồn mê
Sống kiển thác quê ê địa ngục
Người phàm lánh tục dục Tây phương
Muốn cận gia lương thương Trời Phật
Tanh hôi ngầy ngật Phật không dùng
Ngôn chánh bất tùng phùng quỉ mị
Phật Trời bi lụy thị đa tham
NHỰT NHỰT HÀNH PHƯƠNG TIỆN
THỜI tHờI phát thiện tâm
Dũ lý bảy năm tâm cam cực
Bất tri điều luật cực rồi chưa
Thượng biểu tấu thưa mưa cùng gió
Nguyện Trời Phật có ngó lại chăng
Chưa biết mảng căn tăng sãi vãi
Lẽ nào dám cãi phải theo Trời
Dũ lý vận thời Trời khiến vậy
Văn Vương không bậy chạy lý hình
Lỗ mặt bực nầy Thầy bày tỏ
Lòng nào chẳng rõ ngõ bỏ rơi
Chẳng phải ăn chơi nơi cửa Khổng
Chư ngôn ký tổng Khổng Tử Trình
Lo liệu trong mình tình cẩn thận
Dầu lâm tử trận vận thời Trời
Ăn nói một lời đời chỉ tính
Nhứt tâm một kính tính kim bằng
Ẩn sĩ mai danh tranh đế nghiệp
Lòng hiền theo kịp nghiệp Thánh minh
Phước chí tâm linh tinh chiếu kiến
Phép tài thiền biến khiến siêu thăng
Sáu ngả quỉ tăng ăn rồi trước
Ba đường tội phước trước tồn phân
Khổ khổ thân thân lân lý ý
Tu tu trí trí ý hà ngu
Sách có chữ rằng bằng hữu tính
Bất ưu mật kính tính cùng ai
Lo việc gái trai mai lỡ vận
Phừng tâm nổi giận phận mình suy
Giả kẻ bất tri suy thế quế
Nguyện cầu Thánh đế phế dọc ngang
Mối nước rối tan mang khuấy rối
Ngủ quên bị bối lối nầy đây
Quân tử oán bá niên chưa yên thù oán
Lâm nguy trệ án tử táng dạ còn phiền
Tiều nhơn oán nhãn tiền dầu hiền sanh dữ
Thiên nam tín nữ dạ chữ ngữ phân tâm
Thù oán nguyện cao thâm trăm năm chưa xử
Nguyện tùng như thử thiện ngữ chữ minh tâm
Đừng oán thù thâm một năm lăm một tháng
Sát gia tiêu tán ngao ngán oán cuồng nhơn
Ngồi quán bán cơm thơm cùng thúi
Xào chiên túi búi muối không nêm
Khôn dại nằm đêm thêm nghiệm nghĩ
Người nào ở ỷ tỷ không ra
Nhà Phật nhà ma Gia Nghị thị
Thiệt tình anh chị thị rằng ma
Trời Phật cho ta tra xét thế
Tiền xem hương quế hậu phế ta
Trước Phật sau ma ta biết tỷ
Thiệt người ở ỷ hủy bạc ta
Trời Phật dụng lòng phòng nguyện vái
Nam nham lễ bái tái hồn sanh
Bớt bớt đua tranh danh chi đó
Việc đời thiệt khó có biết đâu
Lo việc ruộng sâu âu tận lực
Số trần nhiều cực trực thung dung
Giữ dạ hiếu trung hưng quế quốc
Vô vương đảo thất cất lầu chi
Lòng sách để dành lành chữ ý
Văn chương thượng trí lý phải chê
Chữ dở đặc quê chê nôm trật
Theo xưa nói thật Phật nôm na
Đạt nghĩa xét ra tra chữ mắc
Nôm na nói tắt mắc đi quanh
Sự thế khôn lanh tranh nhiều chữ
Phật chê kinh sử ngữ đa cuồng
Phật khiến lòng buồn tuồng tiêu hết
Sử kinh không kết nết tự sanh
Trời Phật minh minh linh tại ngã
Nhứt thân hữu tả dã lưỡng thân
Một ruột đa phân nhân thù oán
Nợ đời năm tháng ngán hơn thua
Người biết ơn vua chua lời Phật
Ngỗ ngang súc vật Phật Trời chê
Giáo giác thấy ê mê trần quả
Bất linh tại ngã nhã tâm nan
Có chữ tâm canc nan nhơn thế
Ngũ thường hương quế phế phi nhơn
Dạy học làm khôn ngôn trí độ
Học sư tiền ngộ lộ tri bằng
Không dạy biết rằng hằng đạo đức
Học bằng trí thức đức hay bàn
Mới gọi ra đàng chàng hiếu hữu
Tri tân vấn cửu hữu hay tà
Thức lộ tri nhà hòa Thầy dạy
Biết ngay biết dạy bậy đừng màng
Thầy dạy không hàng tràng bất phục
Trải xem phàm tục đục hay trong
Sư đệ toàn lòng trong lóng đục
Phế kỳ phàm tục đục ngầm ngầm
Khẩu niệm nam mô vô hung bạo
Tam hoàng đạo đạo tạo tam đang
Ý sách làm gian mang lỗi tội
Tam nguơn nhuần gội hội mười hai
Hòa khí thọ thai lai kế nghiệp
Âm dương tương nghiệp hiệp sanh năng
Bất đắc siêu thăng căn tham thú
Công danh tranh phú thú không tu
VI THIỆN TỐI LẠC
ĐẠO Lý tối đại
Chẳng kể Phật Trời lời nói đó
Tại mình sanh khó có biết ai
Bịt mắt điếc tai ai cũng vậy
Phải như nói bậy vậy như nhau
Quen mặt bấy lâu đâu mà lạ
Khác nhau cái dạ lạ mà quen
Ai hiểu người khen quen nhứt cõi
Có ai là giỏi cõi thượng thiên
Anh hùng đã say thấy không lạ
Nàng Tiên mắc đọa dạ khó xem
Lời để anh em xem chê quấy
Ruột cùng cho thấy quấy thì thôi
Tôi cũng như tôi ôi ôi bỏ
Khỏi vòng ngọn cỏ bỏ mà ngoan
Nói việc ngay gian toan giác thế
Người xem còn phế thế vô năng
Giả dại qua ngày bày lòng trí
Người không bố thí ý điếm đàng
Nhà rách Phật vàng đàng vắng khách
Ngồi buồn thậm trách cách lòng ngay
Chim đậu trên cây bay ai cản
Rừng già lỉnh lảng đảng thú ngao
Cá cạn trong ao sao nhảy đặng
Nước bùn lội lặn đặng chờ mưa
Nhiều kẻ chê tôi hôi tanh gắt
Ỉa ra thúi oắc nhắc nói đời
Hạ giới biết Trời lời nói mị
Nhiều người ỷ thị nghị rằng quê
Có sức người chê quê Gia Nghị
Lo bề anh chị thị điêu tàn
Chẳng phải điếm đàng chàng ở vậy
Cũng không nói bậy vậy bỏ đành
Hai chỗ như nhau đâu khéo kết
Tới đời Cậu chết kết tớ vào
Hai chỗ hỗn hào vào ra lạ
Khiến người mắc đọa dạ không kiêng
Chẳng biết Thánh Tiên liên đồng lý
Thiệt người vô ý trí phàm phu
Tam bổn thơ du tu khùng khiệu
Nhơn gian lo liệu triệu bất tường
Quan thị tri đường tường nghĩa lý
Tôi nay mạt trí ký làm tôi
Huynh đệ lên ngôi tôi quỳ lạy
Ai mà nói bậy lại làm tôi
Chẳng đặng lên ngôi làm tôi khó
Lòng đâu để đó có phần ăn
TÙNG THIỆN NHƯ ĐĂNG
TÙNG ÁC NHƯ BĂNGTiền trọng hậu khinh linh cũng dấu
Xấu thời cho xấu đấu vận thời
Thay mặt đổi lời dời đi nữa
Ở đây khó chữa lửa muôn xe
Nói chẳng ai nghe xe pháp tháo
Sĩ vô tướng cáo láo tượng lên
Nghĩ chẳng người nên bên Phật tráng
Ít người chốn Láng ngán ỷ vinh
Phép Phật biết tường phép vườn không biết
Bá gia dầu nhiếc không biết phải nghe
Nhiều việc sợ e nói nghe không đặng
Nhiều người lội lặn rất nặng tội kinh
Sự thế bất minh làm thinh ngồi ngó
Chỗ ở khó rồi ngồi ngó thấy
Lâu lâu chầy bấy thấy rầy rà
Không kẻ thiệt thà đà thấy đó
Phép nhiều việc khó ngó sầu bi
Phải tính việc đi khi khó ở
Lại đây đục đỡ thuở bần hàn
Chí dốc lập làng tràng Hưng Thới
Xem người quyền quới tới ỷ sang
QUÂN TỬ MƯU ĐẠO BẤT MƯU THỰC
QUÂN TỬ ƯU ĐẠO BẤT ƯU BẦN ’Bắt ốc hái rau đâu biết dạ
Người lành mặt lạ dạ hằng quen
Phú quới thường khen đen bạc ý
Dục đa lợi lý ý hằng vui
Gẫm thiệt mắt đui vui chẳng phải
Làm người biết cải phải bớt tham
Đa lợi tâm cam tham tất hại
Tận thời tồn bại hại vô căn
Cậu trước tôi sau đâu y vậy
Long Châu chỗ cậy bậy bề hai
Miệng nói có cai tai dày bịt
Lại thêm mắt bịt dịt bỏ đi
Trước mắt còn khi chi sau Quới
Tôi nay Ba Thới tới giả ngu
Biển thánh rừng nhu tu tận ý
Thấy người đa lý ý buồn hiu
Bỉ cực thới lai mai trước quốc
Bình thời gia thất tất lai kinh
Chánh đạo thuyết minh huynh đệ phục
Phế trần vong tục lục nhâm thâm
Nhứt lý nhứt tâm thâm nhứt phụ
Văn ngôn huấn dụ phụ tử bình
Tứ hải đồng tình bình dân quốc
Tứ niên tồn thất quốc an khương
Dị thú đam điềm tìm chúa soái
Minh quân lễ bái ái tiền căn
Trả quả gió trăng năng lộn kiếp
Đa thê đa thiếp kiếp thú sanh
Đầu thú lập danh thanh huờn trược
Sông mê rửa được trược bất thanh
Chiếu rách một manh thanh mới quý
Nhựt thời thiên lý Tý Ngọ sanh
Căm hờn súc sanh tranh khôn dại
Làm cho tồi bại hại nước nhà
Đam việc bất hòa trà hương mất
Ngọc lành giấu cất rất ai hay
Quyết dạ theo tây bây rất dại
Tao nay trở lại bại đầu Tây
Kiếm diệt cho hay thay mặt giặc
Đau lòng quá ngặt giặc về bây
Không có lòng ngay hay chi vậy
Khéo làm tầm bậy dậy hôi tanh
oOo
Nhứt sĩ thử thời nhơn
Vạn dân phân hà sự
oOo
Dưỡng tử phương tri phụ mẫu ân
Lập thân phươg tri nhơn tận khổ
Cần trước chỉ gai oai lưỡi sắt
Từ nam chí bắc vắt mồi cơm
Nè nè hơi thơm cơm nhồi cám
Tháng giêng tháng tám cám lời Trời
Có Phật ra đời thời đạt chấn
Hòa nam phát tấn chấn gia thinh
Trời Phật hiển linh thinh phát cát
Lẽ nào điên trác diệc câu đồng
Tích của để dành hành thân thể
Thiện tâm tích để ý dễ hơn
Dĩ đức thi ơn hơn tiền của
Lưới thua Phật bủa đũa so le
Ngó thấy đám tre e khó bước
Việc đời nói trước nước lao xao
Nhiều kẻ trí cao sao có vậy
Tầm khùng nói bậy cậy tin chi
Phật chẳng ép ai lai tưởng Phật
Đền vàng báu vật Phật Trời Vua
Tam giáo lòng chua đua thiện nghiệp
Mọc hình thanh diệp nghiệp liên huê
Điều luật Phật phê ghê lỗi tội
Phật Trời xử hội tội tam niên
Cầu đắc Thánh Tiên yên lễ bái
Thái bình Thiên Tử thái bình dân
oOo
Đừng lòng vái quỉ vái ma
Vái tà tà độ Phật xa dậm ngàn
Phật Trời dạy đã rõ ràng
Chúng sanh chẳng nhớ lập đàn Thánh Tiên
Vái quỷ quỷ độ không yên
Là người nghiệm nghĩ ý riêng ở đời
Niệm Phật vái Phật vái Trời
Vái Tiên vái Thánh độ đời Hạ nguơn
Vái cầu chư vị cao sơn
Vái binh vái tướng thi ơn trợ thời
Vái cầu Tiền vãng cứu đời
Vái cầu Hậu vãng trợ thời Hạ nguơn
Vái Thầy bố đức thi ân
Vái ông cứu nghỉa độ nhơn lỡ thời
Vái cầu Phật Tổ độ đời
Phật Bà giáng thế trợ thời quảng khai
Vái Quan Âm Phật Như Lai
Du Thần du Thánh trợ tay Phật hiền
Nam mô Di Đà Thánh Tiên
Nam mô Bồ tát kế hiền hậu lai
Nam mô Thích Ca Như lai
Bồ đề mục thị quảng khai Hớn Đường
Nam mô hội Phật minh tường
Hội Trời Thánh Chúa qui đường định bang
Nam mô Di Lạc độ an
Vô Vi trở lại nhứt bang thuận hòa
Vái cầu Trời Phật một nhà
Trên vua vững đặng dưới hòa nơi nơi
Hết Quyển 2