Tri Lai Bửu Tích - Phần 9 - GIÁC NGỘ TÙY DUYÊN
LGWfrYbsCGvENWA8TkfRMZ7fj7Z9WPOVhLeg8glK
Bookmark

Tri Lai Bửu Tích - Phần 9

TRI LAI BỬU TÍCH
(GIẢNG NHÀ LÁNG)
CẬU HAI NHU
TRI LAI BỬU TÍCH PHẦN 9 (Cuối) 
(646 câu được chia làm 4 đoạn)
Ghi Chú
  • Ông Sáu Ở Dinh Ông Thẻ kênh bảy mươn bờ dâu xã Thạnh Mỹ Tây
  • Ông Sáu qua đời để lại cho con cháu cất giữ đến ngày nay
  • Đây là phần của Bà Cố và Cậu Hai Nhu.
Tri Lai Bửu Tích - Phần 9 - Đoạn 1 Lòng lo lắng hàng ngày ngưỡng vọng
Lời cha dạy rất nên quan trọng
Phải lo lường quy thống về sau
Nên trình qua lời mẹ thể nào
Cho rõ nỗi thấp cao mọi việc
Tính ý mẹ rồi ta mới quyết
Cầu xin vào mọi việc trình phân
Lời cha xưa con nhớ nên cần
Nhờ lệnh mè dạy phân mọi lẽ
Con bổn phận khai thông mở ngõ
Kính mẫu từ việc ấy thế nao
Tính ý qua mẹ định lẽ nào
Bà Cố đáp tính sao cũng được
Nhưng thưa mẹ muốn đều này trước
Phần của con lãnh lấy giai tuồng
Mẹ đồng ý đâu buồn cha được
Vì theo con muốn điều này trước
Chú hai người có được huệ linh
Con một phen đến chú mà trình
Nói rõ việc mà xin ý kiến
Bà và cậu bàn phân luận biện
Rất hiệp đồng ý kiến cùng nhau
Để mấy cô nhà cũng chẳng sau
Cậu còn đợi trước sau cho rõ
Anh mất việc mấy em dòm ngó
Theo mẹ hiền đừng có đi đâu
Phải sớm hơm ứng thỉnh quạt hầu
Anh yên trí không lâu về tới
Đi dò tắt đường xa dịu dợi
Mẹ ở nhà đừng đợi đừng trông
Con ra đi con cũng nóng lòng
Ở vài bữa việc xong về tới
Con chỉ ngại đường xa dịu dợi
Xin mẹ đừng chờ đợi nhọc lo
Phần mấy em anh đã dặn dò
Phải ghi nhớ mà lo cho mẹ
Cậu từ giã dặn dò cặn kẽ
Sáng mai này chắc lẽ con đi
Mấy ngày qua như đã hẹn kỳ
Ghe đến bến cậu đi thăm hỏi
Bước lên bờ nhìn xa thấy vội
Cậu định là lại hội trước sau
Chưa đến nơi ông ấy lại chào
Cậu ngơ ngẫn ý sao ông biết
Ông Hai tới cậu nhìn quả thiệt
Ý sao mà chú biết cháu lên
Ông bắt tay nhờ chú chí bền
Chiêm bao thấy cháu lên mấy bữa
Có nhiều việc lạ kỳ hơn nữa
Cho thấy điềm ích bữa đi ngay
Cháu lên đây chèo chống mấy ngày
Có trên trước cho hay chú biết
giờ chú đón cháu lên có việc
Chú nói chừng coi biết hay không
Cháu vì lo nên cháu nóng lòng
Anh dặn bảo phải xong mọi việc
Theo chú thấy cũng là cần thiết
Nhưng sớm là có việc về sau
Máy Thiên cơ họa phước nan đào
Người bị nạn trốn đây khỏi nạn
Châu Văn Vương bài xem bói hỏi
Nhưng cũng đành thọ nạ bảy năm
Cháu đến đâu xin việc âm thầm
Trước viếng chú sau xem ý kiến
Cháu cùng chú đã là luận biện
Tính cất chùa là chuyện dài lâu
Thôi đêm nay để chú xin cầu
Cầu Phật giáng việc đâu mách bảo
Cầu được mình cháu hai đã thạo
Việc của mình ai bảo chú hay
Mà trước sau việc vắng việc dài
Chú biết rõ chẳng sai một việc
Vậy mà chú đã mà huệ thiệt
Nên việc gì chú biết lão thông
Việc thiên cơ bí hiểm để lòng
Phần linh tánh khó trông ai được
Người tu niệm ai ai cũng ước
Ước cho mình phải được số phần
Ngặt về ta chưa có nhất tình
Đạo mà được tinh minh đâu dễ
Thôi tạm gác tôi xin tiếp kể
Ông hai rằng có thể cũng xong
Cháu lên đây cháu rất nóng lòng
Để một lát cháu trông cho biết
Nhờ ơn Phật chú đây nói thiệt
Cợp ở rừng chú thuyết nó nghe
Một lát đây nó xuống cả bè
Rồi chú dạy nó nghe cho thấy
Chừng cợp xuống thình lình ai nấy
Đều hết hồn ai nấy hãi kinh
Mấy người đi theo cậu giật mình
Đều hoảng sợ thất kinh muốn chạy
Cợp kéo vô ông dạy đứng hầu
Rồi quỳ xuống cuối đầu chào khách
Cợp là chúa sơn lâm lối phách
Ý sao mà biết cách lể nghi
Ông nói ra răn rắt đều quỳ
Xong rồi mộp đứng đi lại biểu
Đồng đứng dậy bước đi riu ríu
Cợp đâu như mèo phải chịu hiền lương
Cũng có khi biến hình như thường
Rằng đen trắng khoan hường cũng có
làm ai nấy phải đều cũng ngó
Rất lạ thường dễ có nào đâu
Thấy dễ thương cậu lại vuốt đầu
Nằm mộp xuống xuôi râu mà chịu
Cợp thứ dữ dễ gì ai biểu
Đâu như mèo mà chịu hiền khô
Gặp người ta là chúng lại vồ
Cợp mà sợ Nam Mô mới lạ
Ông Hai dạy cho ra thong thả
Ngoắt đuôi mà hoài họa kéo ra
Ai có nên suy nghĩ xoi là
Cợp mà sợ xét ra khó hiểu
Như ông Hai cợp mà mới chịu
Chớ người thường có biểu được không
Bực Thánh Tiên cợp mới phục tùng
Người thế tục dễ trông nó phục
Ông và cậu luận bàn tiếp tục
Cậu thưa rằng hiền thục quá hay
Dễ nào đâu ai có biết tài
Mà khắc phục cợp nay nó sợ
Ông rằng mới lúc đầu gai trở
Nhờ Chư Thần giúp đỡ cho ông
Dầu việc chi cố chí bền lòng
Cùng quyết dạ dày công mới được
Thôi tạm gác việc này sơ lược
Lo tối mà cầu phước Phật Ban
Vậy đêm nay hoa quả sẵn sàng
Thành tâm kỉnh Phật sang hóa hiện
Tối đêm ấy đồng ra chánh điện
Cậu Phật mà ứng hiện chứng minh
Cậu và ông tịnh tối nhất tình
Chẳng mấy lúc thình lình chiếu dịu
Ai nấy cũng đều không rõ hiểu
Hào Quang gì chiếu dịu sáng trưng
Mấy người đi theo cậu ngập ngừng
Lòng hồi hợp sáng trưng tối mắt
Chừng một lát hào quang dứt tắt
Phật dễ gì rất ngặt khó tri
Kẻ phàm phu có hiểu việc gì
Ông Hai nói tiên tri kể lại
Ấy là Phật Quan Âm Nam Hải
Ứng hiện mà chỉ dạy cho ông
Cậu và ông vì có thành lòng
Thành với chứng dạy trong đôi chút
Về máy tạo nhớ tường trong đục
Cháu nhớ lời di chúc thời lo
Cảnh Láng Linh là chổ bến đò
Chứ gặp phải gây go ráng chịu
Phật sắp đặt rối sau sẽ hiểu
Muốn tu hành phải chịu đắng cay
Lớp tuống tuy lỡ dỡ chờ ngày
Nên cố gắng sẽ thay chung cuộc
Bệnh dầu nặng xong nhờ có thuốc
Phải kiên trì bỏ cuộc không nên
Cháu chủ trương phải gán chí bền
Là bổn phận ý trên Phật định
Phật đã dạy cháu nên bình tỉnh
Ráng dưỡng lòng mà tính cho xong
Nơi Láng linh chúa phải nối dòng
Tri Lai Bửu Tích - Phần 9 - Đoạn 2 Anh cặn dặn cháu trong cơ mật
Long Châu Tự sau này có Phật
Tạm bây giờ sau cất lầu chuông
Phần cháu đây lãnh lấy giai tuồng
Nhưng phải chịu qua chuông để cất
Đều cơ mật dễ ai rõ thấu
Láng Linh là cơ hậu ngày sau
Công Phủ đây người có biết nào
Khắp cả nước nới đây chốn cũ
Ngày chung cuộc mới ngày quy tụ
Phật Tiên Thần tân cựu đều lo
Tam giáo chung lưu chuyển hẹn hò
Giúp sanh chúng chung lo nguơn thượng
Đến chừng đó Phật Tiên ban thưởng
Người tu hiền được hưởng muôn thu
Phần cháu đây báo đáp đền bù
Anh trở lại xuân thu Phật lập
Đến chừng đó có ngăn có nắp
Không còn người cao thấp tranh đua
Hết kẻ hung chở dở nịnh lùa
Mười tám nước có vua bình trị
Thôi tóm tắt cháu về xét nghĩ
Nhớ những lời trình tố phước hay
Anh ra đi chớ cũng biết ngày
Giờ vắng dạng chiều mai cũng gặp
Chị và cháu vun trồng bồi đắp
Sớm muộn rồi sẽ lập lại anh
Miễn là lo công việc hoàn thành
Lưu hậu thế rạng danh bổn láng
Dầu cay đắng chớ nên chán nản
Phải bền lòng giả dạng cho qua
Bổn Láng sau sự nghiệp cửa nhà
Chùa công phủ vào ra lui tới
Trong bổn láng là làng Hưng Thới
Đất nước mình quyền quới nơi đây
Ấy lời ghi của Phật của Thầy
Rằng chốn cũ nơi đây là gốc
Về linh tính cháu đang chí dốc
Nay cất chùa lưu gốc về sau
Đời loạn ly nhiều sắc nhiều màu
Người tu niệm biết sau mà chọn
Lời anh dặn cháu lo cho trọn
Phải lập chùa chờ đón người tu
Đời hạ nguơn tà chánh lưu bù
Đâu đâu cũng rằng tu rằng đạo
Ra nhiều mối mở mang tôn giáo
Mượn danh từ rằng đạo Bửu Sơn
Lại xưng mình chẳng có ai hơn
Làm dân chúng phải cơn lầm lạc
Thương cho những tu hành dốt nát
Tu bướng càng lầm lạc nào hay
Việc cháu lo là việc lâu dài
Đó là để hậu lai làm gốc
Và sau ấy nơi nầy lừa lọc
Muốn tu hành tầm gốc mà phân
Nên lời xưa thượng có nói rằng
Về bổn láng là căn của Phật
Đâu đâu cũng là trời là đất
Sau gọi rằng đất Phật Láng Linh
Bởi Phật ghi ai có nhất tình
Hướng về gốc Láng Linh công phủ
Dùng bổn láng mà ai vong phụ
Tứ Trấn ngài có đủ âm binh
Dầu muốn vô ngài chẳng nhận nhìn
Thì sẽ có âm binh nã trốc
Đến chừng đó mặt tình than khóc
Bởi tại mình phụ góc bỏ căn
Lời Phật khuyên tại ý chẳng cần
Không tin tưởng dạy răng mới phụ
Thôi chú nói bao nhiêu cũng đủ
Phần cháu là quy tụ long châu
Cháu về thưa với chị đuôi đầu
Kính thăm chị một câu an lạc
Cháu cứ giữ lời anh kí thác
Dầu sau này tan nát còn căn
Cậu vòng tay bằng mới thưa rằng
Phần trách nhiệm giữ căn là cháu
Trình cùng chú cháu xin chu đáo
Dầu cách nào giữ đạo làm con
Cha cháu xưa dặn phải làm tròn
Nay chú nhắc là con bổn phận
Nhờ ơn Phật đêm nay chỉ dẫn
Chú truyền lời nầy phận cho con
Mấy ngày qua công việc đã tròn
Xin lãnh chú sáng con về gấp
Qua mấy bữa mọi điều thu thập
Cháu xin về trình gấp mẹ hay
Việc xuống lên khó nỗi hẹn ngày
Giả từ chú chúc may vạn hạnh
Cháu vẫn biết lập chùa và cảnh
Có chùa chiền mới hạnh người tu
Phận cháu lo bồi đấp đền bù
Giữ căn gốc việc tu Thầy dạy
Thưa với chú cháu xin trở lại
Nếu trể là mẹ phải đợi trông
Rồi xuống ghe nhờ nước xuôi dòng
Chẳng mấy bữa vội trông đến bến
Lên trình mẹ rằng con về đến
Bà Cố mừng rời bến lâu mau
Cậu rằng thưa rời bến con vào
Được thăm mẹ âm hao sức khỏe
Con ngồi xuống bày phân cạn kẽ
Chú Hai mà sức khỏe thế nao
Và trước sau công việc thể nào
Con tường tận âm hao mẹ rõ
Cậu bèn mới trình phân bài tỏ
Chú hai mà nói rõ thấp cao
Chú dặn con bất cứ việc nào
Đều do Phật chớ nao núng dạ
Cậu còn thuật qua điều quái lạ
Cợp ở rừng chú đã dạy nuôi
Chú kêu vô cả lũ cả nùi
Con nào cũng quyến đuôi mộp mộp
Dễ nào có mấy ai nuôi cợp
Chú biểu quỳ nằm mộp êm ru
Thiệt mới hay cợp sợ người tu
Con lại vuốt êm ru cả thảy
Chú ra lệnh không con nào cãi
Biểu việc nào cũng phải làm theo
Thật hiền khô chẳng khác chi mèo
Chú ở đó nghiêm theo nó sợ
Bà Cố nói người thường bao thuở
Bực Tiên Thần cợp sợ cợp nghe
Cậu mừng con lúc trước đâu dè
Nay gặp chú thấy nghe tỏ rõ
Xin thưa mẹ chú đà bày tỏ
Việc cất chùa chú có dặn con
Giờ cũng nên lo lắng cho tròn
Đức Bà Cố mừng con liệu tính
Cậu mừng mẹ cũng là ý định
Chẳng mấy hồi con tính là xong
Miễn là cho hương chức vừa lòng
Mời Cả Chủ tính xong mọi việc
Phải nói hết việc mình cho biết
Coi nhớ người tính việc này sau
Cậu mừng con mời mấy ông vào
Rồi sẽ tính đổi trao ý kiến
Mẹ đồng ý con lo công chuyện
Có đông người lại đến thăm con
Để con ra bàn tính cho tròn
Họ đồng ý giúp con mọi việc
Cậu trình mẹ con ra thưa thiệt
Cùng đốc vô không chút thối lui
Vái trời độ êm xuôi mọi việc
Phần hương chức nghe mời vô riếc
Cả tin mừng có việc mời ta
Cậu trước kia cậu có dặn là
Khi có việc gọi ta phải đến
Tuy chủ cả nhưng lòng kính mến
Lệnh cậu là vô đến luyến tay
Cả chủ vô thưa với chủ rày
Rằng có việc trình bày cho rõ
Cậu mừng nói uống rồi tôi sẽ tỏ
Mời mẹ mà cho có sẽ phân
Thỉnh bà ra ai nấy ân cần
Cậu Cả Chủ bình thân kính bái
Đức Bà Cố ra lời phán dạy
Mừng hai người miễn bái ngồi đi
Chủ Cả lo chưa biết việc gì
Bà chậm rãi một khi bày tỏ
Con tôi muốn hai ông giúp đỡ
Tri Lai Bửu Tích - Phần 9 - Đoạn 3 Thấy việc này cũng khó lắm thay
Việc đến đây là việc lâu dài
Vì nó muốn lập ngay Bửu Tự
Đặng truyền nối bá gia gìn giữ
Để sau này dự trữ người tu
Mẹ con tôi muốn đền bù
Của Thầy Tổ công phu truyền lại
Ông nhà tôi có lời chỉ dạy
Rằng việc này trọng đại nhớ ông
Nhờ có ông giúp dùm mọi việc
Việc phép tắt phải là sai thiệt
Kính nhờ ngài giúp việc dùm tôi
Ông Cả kính chấp tay thưa lại
Như việc nầy muốn được cho xong
Theo ý tôi cũng phải vừa lòng
Phần Ông Chủ đứng trông phép tắt
Hương Chủ nhà mừng lo sắp đặt
Tôi sẳn sàng phần phép là tôi
Lập chùa xong bá tánh rất vừa
Đồng lui tới sớm trưa thọ giáo
Bà và cậu phổ truyền nhắc đạo
Nối theo Thầy lập giáo Tứ Ân
Khắp các nơi bá tánh xa gần
Đều kính mến đức ân của cậu
Đây xin nhắc Đức Bà noi dấu
Việc mối giềng để cậu trông coi
Bà dặn qua mọi sự hẳn hồi
Cậu bổn phận giữ coi nối chí
Nhằm năm ấy là năm canh tý
Bà đã già chắc ý bà đi
Bà hình như linh tánh báo kì
Nên bà đã thức tri mọi việc
Bà kêu cậu bà phân cho biết
Quan Âm đà tỏ việc thiên cơ
Mẹ tả ra để lại ít tờ
Lưu hậu thế thiên cơ của mẹ
Trong giấc mộng Quan Âm cận kẽ
Gieo mối giềng cho kẻ trông coi
Rằng nơi đây rầy dựng giống nồi
Phần con phải trông coi gìn giữ
Chùa công phủ ngày sau Phật ngự
Nơi láng mà tích trữ người tu
Tuy ngày nay khuất lấp lu bù
Sau Phật sấp người tu mới ở
Chừng ấy mới biết là hay dỡ
Ở bây giờ ở đợ mà thôi
Phật về phân công việc mới rồi
Nơi Bổn Láng là nơi Phật định
Mẹ nói trước con đừng bịnh rịnh
Long Ngũ này mẹ tính về tiên
Đức Quan Âm rằng mẹ tu hiền
Nay mãn quả về Tiên rời tục
Con ở lại hỡi còn một lúc
Việc miễu chùa qua lúc đắng cay
Nghe bà phân cậu rất châu mày
Long ngũ nhật tính nay mấy lát
Cậu nghe mẹ lời phân dát đát
Quả như lời dạ mát biết bao
Mẹ về Tiên ta nỡ dạ nào
Vì thiên số biết sao cãi được
Mừng vì mẹ Phật cho biết trước
Đâu dễ nào có được hay sao
Cha mẹ ta về chốn Thiên tào
Nhờ đạo đức mới cao quả vị
Mẹ đã dạy phần ta chuẩn bị
Lo giữ gìn kim chỉ về sau
Cậu rằng thưa mẹ dặn lẽ nào
Con đâu dám trước sau quên lãng
Thiên số định đâu nào quá hạn
Ngày mùn năm Phật giáng kiết tường
Tình mẫu thân con gác niềm thương
Kính bái mẹ lên đường Phật cảnh
Nói là nói cậu sau khỏi chạnh
Nỗi đau lòng cho cảnh chia ly
Ngày mùn năm quả thật đúng kỳ
Rằng thiên số quả y Phật định
Bà kêu hết nữ nam bình tỉnh
Để cho bà yên tịnh bà đi
Dặn bá gia bổn đạo nương tùy
Ráng chạm dạ lời ghi của Phật
Chùa công phủ lầu chuông Phật cất
Ai tu hành là Phật độ cho
Nơi láng linh là chổ hẹn hò
Long Châu Tự của kho chẳng thiếu
Lời ghi ấy Phật cho rõ hiểu
Nay giã từ đại tiễu tường phân
Khuyên nữ nam hãy gáng ân cần
Bà giã biệt bà phân cho biết
Bà đó lược ít phân sự việc
Bà gia điều thi thuyết tư tư
Đồng quỳ nhau bái biệt giã từ
Bà ban lại phước dư bá tánh
Trong bổn đạo mọi người cám cảnh
Cảm đức Bà nỗi chạnh lòng thương
Nghe bà phân bá tánh đoạn trường
Đều xót dạ mến thương chẳng xiết
Đúng giờ ngọ mùn năm rõ thiệt
Bà vào phòng cho biết bà đi
Khách bốn bên nam nữ đều quỳ
Cậu đứt ruột chia ly bóng mẹ
Bà nằm xuống từ từ thở nhẹ
Cậu quạt hầu kê khẽ nghe hơi
Đang sáng trong bổng lại tối trời
Mây vầng vũ hương thơm bát ngát
Cậu cho lệnh đốt đôi hồng lạc
Đem vào phòng đặng thấp sáng ra
Có vầng mây bay xuống nóc nhà
Làm tối mịt xét ra khó hiểu
Rồi một lúc hào quang chiếu dịu
Khắp nơi phòng báo hiệu mùi hương
Cậu kề tai bà đã lên đường
Nghe dứt thở hơi hương ngào ngạt
Đều sớm tối đổi thay mấy lát
Ấy là giờ cỡi hạt quy Tiên
Cậu đau đớn ly cách mẹ hiền
Lo tông tán bà yên một giấc
Kể từ ấy hằng tâm vái Phật
Vái ông bà phưởng phất nhàn du
Nhớ cậu tư tử tiếc trong tù
Thương cậu bảy ngàn thu vĩnh biệt
Sáu huynh đệ chia ly thảm thiết
Còn bốn người phần việc cậu lo
Chữ huyền huynh cậu lãnh giai trò
Tam nữ muội cậu lo dìu dắt
Bề gia đạo khó mà sắp đặt
Thôi việc này tóm tắt dừng đây
Nhớ lời ghi của Phật của Thầy
Cùng cha mẹ nơi đây phú thác
Cậu lắm lúc cũng là dào dạt
Nhớ cảnh lòng tan nát lòng đơn
Bởi do thiên đâu dám phiền hờn
Có dày dặn rõ cơn thiên mạng
Điều thiên số chớ cơn mãn hạn
Tôn tẩn mà còn mán họa sâu
Xét đến đây cạu gác cơn sầu
Long tu niệm đếm đây cũng được
Người chí cả lo gì họa phước
Muốn tu hành phải vượt cho qua
Có một hôm xảy đến vậy mà
Sáng ngày ấy cậu ra đưa võng
Bổng tự nhiên trong lòng biến động
Bất thình lình cậu dọng hai chơn
Người trong chùa không rõ nguồn cơn
Bèn báo động thiệt hơn cho biết
Trong bổn đạo khó tường hư thiệt
Xúm lại mà cho biết hỏi thăm
Hai gót chơn cậu dặm gầm gầm
Chưa dám hỏi thăm chi cả
Thấy việc vậy mới bàn vội vã
Đem lót mềm con đã ra sau
Sợ hai chơn cậu có bề nào
Đỡ hai gót rồi sau sẽ tính
Tưởng một lúc cậu mà sẽ tỉnh
Thấy từ từ cậu định ngã lưng
Đỡ cậu lên xúm lại kêu chừng
Cậu khoát khoát ngã lưng xuống võng
Anh em thấy cho là quan trọng
Bồng lên gường để võng được đâu
Cạo gió cho cậu lại lắc đầu
Anh em chẳng biết đâu mà tính
Kẻ cầu nguyện người thời để thỉnh
Tri Lai Bửu Tích - Phần 9 - Đoạn 4 Nào thuốc phù để định uống vô
Người tới lui xạo sự ầm ồ
Nào phù thuốc đem vô cho cậu
Không hiểu ý cậu mà ra dấu
Anh em nào có thấu nguồn cơn
Xin quẻ coi cho rõ khứ huờn
Gieo tiền xuống ráo chơn đều ngữa
Quẻ tốt nhất quẻ nào hơn nữa
Nhưng nữa ngày mà chữa bớt chi
Không lẽ ta để lại ngồi lỳ
Trước đông quá coi chi cho biết
Anh em tính xong rồi cứ việc
Tổ chức người đi riết cho mau
Rước thầy qua thầy mới bước vào
Bèn chuẩn mạch có sau đâu bệnh
Vì sao vậy việc này phải tính
Cầu bà về coi bệnh gì đây
Cầu bà lên nà nói như vầy
Nhờ thăm hỏi đông tây mới rõ
Bà là bực siêu phàm sáng tỏ
Xin nhờ bà chỉ ngõ dùm cho
Bà rằng ta cũng sẽ lần dò
Và tìm kiếm phải cho ra mối
Êm một lát đồng cười vang dội
Kính xin bà tiếp nói cho nghe
Bà thuật qua bà cũng không dè
Đi bốn cõi mới nghe tin được
Đức Phật Cậu là người đại phước
Đi giáp vòng mới được nghe tin
Nào Thủy Tề Diêm Chúa Thiên Đình
Qua cõi Phật nghe tin mới rõ
Cậu chầu Phật để nghe nầy nọ
Qua ba ngày là rõ kiết hung
Thưa sau bà chẳng hỏi cho cùng
Mà lại nói kiết hung mờ ám
Bà trả lời ý ta đâu dám
Ta ngoại tà được tả đến đâu
Bực chánh chơn mới dám vào chầu
Nơi cửa Phật dễ đâu được tới
Ta nghe ngóng bên ngoài chờ đợi
Chớ đâu mà tới được Phật sau
Thôi mách cho ta kiến xin chào
Cậu chầu Phật có sau chi sợ
Nói vừa dứt xác liền lại ợ
Xả xác trần ta trở về cung
Ngồi khoan tay ai cũng nói cùng
Bà nói vậy kiết hung nào biết
Đành ngồi đợi chờ xem sự việc
Chờ mấy giờ hết biết làm sao
Đồng bà nói có sao đâu sợ
Tôi tin chắc là không phải dỡ
Bà nói rồi đừng sợ đừng lo
Mỗi việc chi bà có dặn dò
Nên tin chắc đừng lo chi nữa
Ráng mà đợi một vài ba bữa
Nếu không thời cầu nữa mà coi
Ngày thứ ba sáng lại có mòi
Cậu mở mắt nhìn coi tỉnh táo
Từ nhỏ lớn nam nữ bần đạo
Gom lại cùng con cháu hỏi lia
Cậu đi đâu mà cậu mới dìa
Cậu ra dấu chỉ kia chén nước
Cậu thấm vọng hồi lâu nói được
Cậu thuật mà việc trước việc sau
Cậu đang đưa không biết ý nào
Như nằm ngũ chiêm bao ngó thấy
Chừng tới Phật mới hay việc vậy
Phật giảng bày việc máy thiên cơ
Có những câu chưa nói bây giờ
Cậu tạm gác nói sơ ít chuyện
Phật cho biết thiên cơ biến chuyển
Cuộc thế trần lắm chuyện sầu lo
Nói sơ đây Phật có dặn dò
Rằng Thiên định khó cho ai biết
Cậu bèn nói đây còn một việc
Cậu xét trần cho biết sống lâu
Có thời gian cậu chịu dãy dầu
Rồi trở lại ngồi câu thạch động
Bàn khải qua ngày cũng sống
Để đợi thời ngưỡng vọng Lang Tân
Chốn non xanh phụng gáy cũng gần
Miền bảy núi đây cân áo mão
Nói việc ấy cậu khuyên bổn đạo
Ráng chuyên cần chu đáo việc tu
Cảnh lặng trong bổng lại mây mù
Gây bão tố tố người tu phải chịu
Cậu buồn dạ thiên cơ dị liễu
Phật mách rằng phải chịu gian truân
Cây muốn ngưng mà gió chẳng ngừng
Vì thời thế bởi chưng Phật định
Khiến nội bộ nhiều lần khó tính
Nỗi bất hòa ổn định được đâu
Có lắm khi cậu phải lắc đầu
Lời hơn thiệt những câu oán giận
Năm Quí Sửu tháng hai một trận
Sáu Phẩm đánh gây hấn cuồng phong
Việc hơn thua uất ức đầy lòng
Cùng tư huyện hai ông cãi vã
Chiều hai mươi mốt tháng hai gây họa
Hai người này ẩu đã cùng nhau
Tư huyện kia không biết ý nào
Ăn xương vịt trên cao thẩy xuống
Việc vô tình hay là ý muốn
Sáu Phẩm bèn khòm xuống lượm lên
Liệng đầu tao mầy ỷ ngồi trên
Cha cũng chết đừng quên cho nhớ
Mầy đừng nói mầy rằng vô cớ
Liệng lên đầu tao nhớ rồi coi
Tư huyện ra cãi vã hãn hồi
Hai đàng muốn đánh thôi chẳng kể
Vì nội bộ sinh ra tán tệ
Sáu Phẩm làm đễ bệ lớn lau
Chớ thiên cơ ai có biết nào
Trời hừng sáng lính bao chùa hết
Bọn tây xuống bắt người ăn hết
Lại cự mà bắt hết tám mươi ba
Lính bao quanh theo sát nó rà
Cậu khoát áo bước ra chẳng thấy
Nhờ Phật độ rõ mà thật vậy
Nếu không thời phải thấy trốn đâu
Cậu ra đi năm Quí Sửu tháng sầu
Chín Bổn nói con trâu mang họa
Người không rõ câu này nghe lạ
Tại sao mà mang họa con trâu
Bực cậu đây còn chịu dãy dầu
Chín Bổn nói việc đâu phải dể
Năm Quí Sửu là năm đổ bể
Vụ án chùa Phật để còn nêu
Tội phước chăng phải quấy mọi điều
Chùa công phủ Phật kêu cho thấy
Cậu là bực Phật Thánh Tiên mới vậy
Qua mắt phàm ai nấy như ai
Chín Bổn ghi rằng sẽ có ngày
Cậu trở lại chiều mai rồi biết
Phật Tiên Thánh bởi còn chịu thiệt
Bởi thân phàm ai biết cho đâu
Cậu ra đi muôn thảm ngàn sầu
Kể từ ấy cậu đâu trở lại
Sáu mươi sáu nạn chịu điều khổ hãi
Khi vào rừng lúc lại xa sông
Cảnh phiền ưu non núi ruộng đồng
Biết bao nỗi gai chông vất vã
Điều gian khổ không sau mà tả
Sau trở về ngụ tại Trà Bang
Tạm ở đây là để lánh nàn
Nhà Sáu Ngộ thời gian tị nạn
Đều đáng nói không ai rõ hẳng
Cậu mất còn khuất dạng ra sao
Tư Quá theo sát cánh lẽ nào
Nói úp mở biết sau mà đoán
Còn năm Canh Tý cậu mà vắng dạng
Thấy rõ ràng thật hãi trắng đen
Dở mùn vô ông có gọi đèn
Cậu đã tịch trắng đen đã rõ
Giờ ai biết luận phần điều đó
Lại có người nhớ rõ lời ghi
Rằng trước đây cậu có quy kỳ
Không bỏ xác chiến đi chầu Phật
Trong hai lẽ biết sau trúng thật
Cậu thiếp về nói Phật đã cho
.....
....
Nam Mô A Di Đà Phật
(đã mất hai tờ chót - tới đây xin hết.)

HẾT



Đánh giá bài viết

4.98/32 rates

Print Friendly and PDF
Đăng nhận xét

Đăng nhận xét

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật