Tâm Sự Cùng Ai
Nam Mô Ta Bà Giáo Chủ Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Đức Thầy Tôn Kính
***
Trước Tam Bảo oai linh mầu nhiệm
Cầu ơn trên chứng nghiệm lòng con
Mượn câu thơ phân chút hao mòn
Về đạo lý đường chơn cho chánh
Không phân biệt đâu tà đâu chánh
Cũng chẳng bàn đạo chánh với ai
Nhờ ơn trên ứng huệ một bài
Cho tất cả trí khai sáng tỏ
Đời mạt pháp nhiều người chưa rõ
Còn chạy theo quyền tước công dinh
Lo bản thân ai khổ mặc tình
Chẳng hoài đến từ bi nhơn ngã
Cũng có người đi làm công quả
Mạnh Thường Quân hỷ xả giúp đời
Nhưng thật lòng chẳng nghĩ tận nơi
Người được phước hay mình được phước
Ỷ làm phước dùng lời láo xược
Chẳng nhịn nhường kẻ trước người sau
Chữ kính thành trưởng lão ai nào
Mà cao thấp phân chia nhân ngã
Câu bát ái đại đồng thật lạ
Chữ từ bi như bã dính răng
Gặp ai cũng kể chuyện cho rằng
Việc phước ấy tôi đây tài giỏi
Hồi thuở trước người xưa cũng hỏi
Việc giúp người phước đức thế nao
Đức Từ Bi nói rõ người nào
Việc phước thiện đem treo đầu miệng
Cũng không bằng người cho một miếng
Từ tâm người chẳng nguyện kể ra
Phước báo ấy quả thật bao la
Khó luận biện hay mà nói kể
Điển tích xưa vua Lương Võ Đế
Cũng cất chùa xây khắp đất thành
Gặp Bồ Đề hỏi việc Đức sanh
Ông lại bảo đức sanh nào có
Sau ngã tử không người nào ngó
Bởi lòng tà còn ác quá ư
Khen những ai làm việc thiện dư
Chẳng đếm kể, xuất từ tâm khởi
Thêm những kẻ ngồi không hưởng lợi
Bọn sâu trùng đục khoét nằm xơi
Chẳng nghĩ đến nhân quả đất trời
Bụng to tướng vóc hình bóng bẩy
Tạo hình tượng gầy thêm đều bậy
Tội những người cậy hết niềm tin
Cho những ai cũng muốn ham linh
Muốn tài lộc thân vinh hiển hách
Đường quỷ ma rất nhiều ngỏ ngách
Lợi dụng người mê tín tham lam
Muốn tài sắc mà chẳng cần làm
Rồi từ bỏ căn lành mình có
Thấp đuốt huệ để soi đường ngõ
Lấy từ tâm chỉ rõ nẽo đường
Chữ từ bi là phải yêu thương
Cả nhân loại khắp cùng vạn vật
Chữ hiếu thảo phải gìn cho chặc
Ân Tổ tông các bậc trưởng sanh
Công dưỡng nuôi khó sánh khôn bằng
Ơn cha mẹ cao hơn trời đất
Dùng từ ngôn nói lời chân thật
Cho bá gia trăm họ được rành
Kẻ làm con trọng đãi thâm sanh
Mười Ơn nghĩa của người phụ mẫu
Lúc mới sinh từ thời thơ ấu
Được hưởng ăn ngọn cỏ ngọn rau
Ở an lành đất nước đẹp giàu
Cũng nhớ đến ơn trên thủy thổ
Biết bao người, biết bao nhiêu chổ
Bậc anh hùng máu đổ hy sinh
Quyết xả thân đất nước phải gìn
Cho con cháu được nền hạnh phúc
Thà hy sanh chớ không uất phục
Giống lạc hồng từ bọc chung ra
Nên chúng ta anh em một nhà
Đoàn kết lại thương yêu chia sẽ
Chớ rẽ chia lợi dưỡng tư riêng
Việc làm ăn ta cũng phải siêng
Theo đường thẳng đừng mà lừa dối
Dầu nghèo khó cũng đừng nông nỗi
Nghĩa Kiên Trinh nam nữ gán gìn
Chữ đức tin luôn giữ trong mình
Câu đạo lý thậm thâm huyền diệu
Tạm dùng bút tôi đây xin kiếu
Chúc bá gia chữ hiếu vẹn toàn
Bình an cùng sức khỏe như son
Tâm ngời sáng rõ mầu chân lý.
Nam Mô A Di Đà Phật
Xin Đức Từ Phụ thọ ký cho con...
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Huyền Cương Cư Sĩ
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Huyền Cương Cư Sĩ