CÕI CỰC-LẠC VỚI PHÁP-MÔN NIỆM PHẬT
( Đức Huỳnh Giáo Chủ )
Chúng-sanh trong cảnh-thế Ta-bà.
Nếu ai trì-niệm Di-Đà,
Lâm-chung Phật rước về mà Tây-Phang.
Cõi Cực-Lạc sen vàng trực sẵn,
Chờ những ai giữ đặng chí bền.
Nằm, ngồi, đi, đứng đừng quên,
Di-Đà luôn niệm được lên Tòa vàng.
Cõi Cực-Lạc muôn-ngàn quý-báu,
Có điện-đền Thất-bảo nguy-nga.
Nếu ai trì-niệm Di-Đà,
Phật liền tiếp rước sang qua cõi Ngài.
Cõi Cực-Lạc Liên-đài rực rỡ,
Đức Thầy luôn nhắc nhở chúng-sanh.
Nếu ai cố chí làm lành,
Trì-tâm Lục-tự vãng-sanh ắt là.
Cõi Cực-Lạc chẳng già chẳng bịnh,
Chẳng tử-sanh lo tính ưu-phiền.
Nếu ai niệm Phật tinh-chuyên,
Lâm chung Phật hiện rước liền đến nơi.
Cõi Cực-Lạc đời đời vui vẻ,
Muốn vật chi tức sẽ hiện ra.
Món ăn thức mặc cũng là,
Tùy theo ý muốn hiện ra đủ đầy.
Cõi Cực-Lạc có cây Thất-bảo,
Có lưới rào, bảy lớp lan can.
Gió đưa tiếng Pháp ngân-vang.
Người nghe thơi-thới lòng càng tiếng tin.
Cõi Cực-Lạc chẳng sinh người nữ,
Bình-đẳng tâm đối xử ôn-hòa.
Nếu ai trì niệm Di-Đà,
Thức-thần về đến ngự tòa Kim-cương.
Cõi Cực-Lạc không lường số tuổi,
Vẫn trường-tồn như Đức Phật-Đà.
Xác thân bằng chất Liên-Hoa,
Ba hai tướng hảo thật là đẹp xinh.
Ai muốn được vãng-sanh về đó,
Thì đức TIN phải có đủ đầy.
Nhất tâm phát NGUYỆN quy Tây,
LÀM LÀNH NIỆM PHẬT, Phật, Thầy rước đi.
Cõi Cực-Lạc Liên-trì đua nở,
Chờ những ai biết trở gót hài.
Di-Đà luôn niệm đừng phai,
Lâm-chung ắt đặng công dày quả cao.
Thần-thức được gá vào sen ấy,
Tùy công-phu tu tập của mình.
Hoa khai sẽ đặng thân hình,
Sắc vàng chói ánh muôn nghìn hào-quang.
Ở thì có cung vàng điện ngọc,
Tắm thì ao Bát-đức tùy nghi.
Muốn sao đều có hiện y,
Thần-thông quý-báu do thì Phật ban.
Cõi Cực-Lạc an-nhàn tự-tại,
Chẳng khổ như cảnh giái Ta-Bà.
Trên thì có Đức Di-Đà,
Dưới chư Bồ-Tát đều là bạn thân.
Người niệm Phật ân-cần nhớ kỹ,
Gần lâm-chung tâm-trí an-nhiên.
Di-Đà sáu chữ nối liền,
Lòng phàm dứt sạch Hoa-liên dựa kề.
Người niệm Phật chán chê cõi tạm,
Lúc lâm-chung chẳng dám luyến trần.
Bấy lâu tạo nghiệp lần khân,
Bây giờ rứt bỏ để gần Lạc-Bang.
Người niệm Phật quyết sang cõi Phật,
Gần lâm-chung nhớ Đức Di-Đà.
Hào-quang Ngài sắp hiện ra,
Rước mình về đó ngự tòa Tây-Thiên.
Người niệm Phật tiền-khiên dứt sạch,
Lúc lâm-chung chẳng trách phiền ai.
Để tâm yên-lặng trong ngoài,
Cháu con quyến-thuộc chẳng rày nhớ chi.
Người niệm Phật trong khi hấp-hối,
Phật hiện về độ rỗi hồn ta.
Cho niên vui niệm Di-Đà,
Chẳng màng đến kẻ khóc la bên ngoài.
Người niệm Phật trần-ai biết rõ,
Nên tâm mình vui bỏ cảnh đời.
Di-Đà niệm mãi chớ lơi,
Để chờ chư Phật rước thời siêu-thăng.
Cõi Cực-Lạc Phật hằng trông đợi,
Có một ai niệm tới danh Ngài.
Hào-quang liền phóng đến ngay,
Rước về Cực-Lạc ngự đài Liên-Hoa.
NAM-MÔ A-DI-ĐÀ PHẬT
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật .!
Đăng nhận xét