Giảng Lan Thiên

Ông Cử Đa

GIẢNG LAN THIÊN






(dài 572 câu được chia làm 4 đoạn cho dể đọc. mỗi đoạn gồm 143 câu)
(Hướng Dẫn: nhấn vào đoạn cần đọc)

Lang Thiên một kiểng chép chơi
Non cao đảnh thượng thảnh thơi vô cùng
Hiu hiu gió thổi trùng phùng
Phất phơ liễu yếu lạnh lùng lòng mai
Mùa xuân tới kiểng lầu đài
Tháng Giêng mùng chín thi tài hùng anh
Tứ vi mây phủ nhiễu đoanh
Bồng Lai một cảnh hữu danh tư bề
Kể từ Phú Quốc mới về
Long Thoàn lên ở dựa kề hai năm
Dạo chơi mấy điệu tri âm
Tỏ lời sau trước mấy năm phản hồi
Phận mình trong sạch đã rồi
Đào Tiên tạm thực về ngồi cõi xa
Dương trần húy tự tên Đa
Cõi Tiên vốn thiệt hiệu là Ngọc Thanh
Ngày ra chơi chốn rừng xanh
Tối về kinh kệ cửi canh mặc người
Thung dung thong thả chơi bời
Lánh khỏi việc đời mới gọi trượng phu!
Ví như tiết chói trăng thu
Chí công mài sắt ngao du cõi ngoài
Trồng sen một phút ngán thay
Đặng về cửu phẩm Liên đài Tây phương
Cõi ngoài không có Âm Dương
Cũng không mưa nắng tuyết sương đến mình
Thuở xưa lời nói Thiên Đình
Nguyền tu chánh đạo nên tình mới đi
Dương trần xuống đó một khi
Rèn lòng vàng đá tri tri tạc lòng
Thoàn ta đương chạy giữa dòng
Nào ai bái chạy lâm tòng thoàn xiêu
Trời chiều gió mát hiu hiu
Ngồi coi vạn lý thoàn xiêu cũng nhiều
Không đi đậu bến bập bều
Trong thoàn sạch quét mấy điều kim ngân
Lại thêm mắc nợ Dương trần
Ham vui một thuở mười phần khó thay
Lòng khơi che đặng mới hay
Tách dòng hải thủy vui say trong vời
Khát nước nhờ có sương trời
Đói ăn rong biển thiệt đời nhàn du
Ví như trường hội chư nhu
Một khoa rớt hết chơn tu chẳng còn
Công trình đọc sách gầy mòn
Ham vui đào mận vuông tròn chẳng xong
Sao bằng giữ phận sạch trong
Bảng vàng chiếm đặng bướm ong sá gì
Đem mình về chốn kinh kỳ
Áo cơm khỏi tốn phước thì mẹ cha
Gặp cơn gió thuận mưa hòa
Kiểng xuân tươi tốt đậm đà thiên nhiên
Đói lòng ăn quả đào tiên
Khát ta uống nước trong thuyền ma ha
Băng chừng hải giác sơn nha
Non cao trải khắp về tòa Bửu Châu
Dưới đời ai dễ biết đâu
Lao xao buổi chợ không âu đến mình
Dập dìu chơi quán Ngũ Đình
Rộn ràng trong sạ chẳng tình nguyệt hoa
Khán coi dưới cửa Diêm La
Thấy trong ngục tối người ta cũng nhiều
Sông Ngân, Ô Thước đội Kiều
Huống người chẳng biết mấy điều trầm luân
Sao bằng bích thủy non ngân
Vui thay một thuở lẫy lừng đờn ca
Đôi bên giao cửu song hòa
Nam thanh nữ tú người ta khác thường
Ở ăn phép tắc kính nhường
Nam nam, nữ nữ tuyệt đường ái ân
Mặt huê mày liễu thanh tân
Hình dung yểu điệu mười phần nõn na
Ba mươi trở lại không già
Nói năng ngay thẳng thật thà như ghi
Dương trần cũng có khi đi
Giả làm bần tiện nữ nhi theo người
Nói năng diễu cợt vui cười
Đố ai biết đặng là người ở đâu
Ví như biển thẳm non sâu
Vàng thau lộn lạo theo người lao xao
Trở về chốn cũ non cao
Tốt tươi nhan sắc như sao trên trời
Trai thời đội mão tú tài
Gái thời trâm dắt lược cài nghiêm thay
Trâm rung, phượng múa, bướm bay
Trong tay hương bội rỡ mình trân châu
Áo bào rực rỡ màu ngâu
Thúy ba dợn sóng cao lâu sáng lòa
Ấy là bổn phận đàn bà
Còn trai thanh sắc ai mà dám phen
Áo mặc tay có hoa sen
Cẩn xoàn sáng rực tợ đèn chớp giăng
Đôi bên nhật nguyệt lăng xăng
Long Lân Quy Phụng mặt trăng chói lòa
Dầu cho thái tử trong tòa
Khó bì cho đặng người mà non cao
Trên đầu đội mão tóc bao
Thanh tân nam nữ lao xao vui vầy
Trong lưng không có buộc dây
Trước sau hai tấm như mây sắc vàng
Ấy là bổn phận các chàng
Còn thiệt chánh điện một nàng tiên nga
Nàng ấy vốn thiệt cõi xa
Ngọc Thoàn tên ả, quản coi các nàng
Trên đầu đội cái ngạch vàng
Trâm dắt hai hàng cao thấp bốn cây
Trâm rung phụng múa xoay xoay
Dịu dàng gót bước trên mây rõ ràng
Theo phò tiên nữ sau nàng
Cẩm Hương che quạt mỗi đàng phân minh
Xuống rồi thổi ống trường thinh
Đâu đâu tựa lại thưa trình thấp cao
Tiệc bày yến đãi lao xao
Đờn ca xướng hát rượu đào rượu dâu
Bá Huê tửu nấu lâu lâu
Uống vào tươi tốt đâu đâu vui cười
Gẫm trong vật thực lạ đời
Ăn vào thơm dẻo của người thượng thiên
Đãi trong nam nữ chư tiên
Ngâm ca nguyệt diệu liên miên chơi bời
Bánh làm như thể da trời
Ăn vào dẻo nhẹo thơm mùi kỳ nam
Tròn tròn như thể trái cam
Ngoài da xanh lẻo, trong làm như bông
Lạ lùng xạ ướp hương thơm
Ví như thế sự bì không đặng nào
Bánh làm bông lựu, hồng đào
Bánh như vỏ quế ăn vào cay cay
Bánh làm như thể bàn tay
Thỏ thẻ gấp vào nhưng lại ngay ra
Ấy là thiệt của tiên nga
Còn vật ẩm tửu kể mà hết đâu
Con chi như thể bồ câu
Hai chân trắng nõn trên đầu như son
Bắt làm một tộ hai con
Ăn vào thơm ngọt, béo ngon vô cùng,
Con chi như thể con sùng
Ăn vào cũng khỏe lạ lùng vô tri,
Rượu thì một dĩa sáu ly
Khô hươu, khô thỏ thịt thà có ngăn
Bạch kê xào với đậu tương
Chặt ra lớn nhỏ thanh tương gia vào
Chả nem chẳng thiếu món nào

Trà ngâu giúp tiệc uống vào một ly
Ba năm hội yến một kì
Ai mà trễ nải tội thì không dung
Nam thanh nữ tú anh hùng
Thi tài văn võ đùng đùng lao xao
Nữ nhơn thiệt đúng tài cao
Phi phù diệu kiếm luân đao rõ ràng
Tới lui tấn thoái nhẹ nhàng
Gập ghềnh khấp khởi chân càng bước mau
Nhảy cao tọa thấp trước sau
Tả xung hữu đột rất mau quá chừng
Hội rồi lặng lẽ như tờ
Ai về đường nấy một giờ tiêu tan
Ngày sau thế cũng chẳng an
Trước ta phải tính phải toan trau dồi
Chớ đòi Tiên Thánh mà thôi
Dứt loài súc nghiệt một hồi tanh banh
Lập làm quan tướng vô danh
Mảng tham tiền bạc xây quanh cõi trần
Mấy đời cho đến non Thần
Mấy khi mới đặng được gần kiển Tiên
Loan đao phong kiếm lẫy lừng
Trâm rung phụng múa tưng bừng bướm bay
Người Tiên thiệt đúng tài hay
Bay cao đáp xuống bằng nay vẹn toàn
Chừng thâu cắm lại một hàng
Đố ai nhổ đặng đứng làm trưởng huynh.
Ngọc Thanh nghe nói hữu tình
Tụng câu thần chú một mình xông ra
Hai tay chắp ấn Nữ Oa
Tụng câu Diệc Địa nhổ mà mới lên
Ngàn năm chín kiếp không quên
Nhờ ơn Thái Ất học nên phép này
Nữ nam ai nấy đâu đâu
Cả kêu Bạch Ngọc đoạt thâu kiếm vàng
Trưởng huynh đã đáng rõ ràng
Hội sau ta sẽ lập đàng trận trung
Treo đáo khắp hết bốn non
Ai mà vô đặng anh hùng mới nên
Ghi lời cho nhớ đừng quên
Ít năm tôi cũng học nên phép này
Vui chơi ước đặng ba ngày
Ai về đường nấy tới kì thiên lai
Mặc tình ai dễ ép ai
Muốn lên cảnh Phật hôm nay làm lành.
Lang Thiên kiểng ở như thành
Bồng Lai một cảnh Trời dành thuở xưa
Đến rồi không biết sớm trưa
Mây che bốn phía gió mưa mịt mờ
Ước lên cho đặng một lần
Lưới mê ai giữ sao gần cõi Tiên
Long thoàn đóng ở tự nhiên
Chẳng bì cõi Phật quán Tiên cũng bằng
Bốn bề tòng bá lăng xăng
Liễu mai rực rỡ đá giăng quảng hàng
Ấy là thiệt động Long Thành
Lang Thiên bên nọ, suối vàng bên kia
Đại động đá bạc như bia
Cổ hình vạn vật dựa kề Huê Lan
Chập chồng chất ngất chang chang
Chẳng biết mấy ngàn kể tạc đặng đâu
Đã nên kiểng vật sẵn sàng
Thanh Long, Bạch Hổ các lâu tòa liền
Lăng xăng hình dạng ngồi âu
Tối thời coi tợ như đèn tam linh
Đố ai dò biết sự tình
Đào Nguyên một cụm, Thiên Đình xuống lên
Trước kia bàn thạch có tên
Song song hai tấm, hai bên hai hàng
Một bên chữ Thánh rõ ràng
Một bên Tiên tự hai đàng khác nhau
Kì lân, Sư tử trước sau
Tô hình phụng tán sáng lòa kim ngân
Lung lăng một cõi thanh tân
Khắp hết xa gần toàn những trân châu
Dưới đời ai dễ biết đâu
Thành danh chánh quả mới thâu đem về
Song song chữ tạc hai bên
Cõi trần ly loạn dầm dề huyết lưu
Dầu cho trí dũng tài mưu
Tử mà vô hối báo cừu đặng đâu
Ôi thôi chẳng có bao lâu
Thiên cơ một khắc cạn sâu thời thường
Đừng nghe theo lẽ phi thường
Rủ nhau mà thác lấp đường bỏ thây
Ngày sau người ở trên mây
Trận đồ thiết lập ngày sau mới rồi
Thấy đời Trần Hạ thương ôi
Quân thần phụ tử rã rời bốn phương
Dưới Trời cũng có Âm Dương
Cổ kim trị loạn lẽ thường xưa nay
Nợ đời có trả có vay
Vinh như bông bí một ngày héo khô
Trắng đen nhờ có phấn tô
Chừng khi hết phấn ra đồ trả treo
Lạ chi cáo đội lốt beo
Đến chừng mất lốt chèo queo như chồn
Lao xao như sóng dưới cồn
Một hồi hết nước tích tồn cá tôm
Làm sao tiết rạng danh thơm
Chói danh Tần quốc tiếng đồn Sở bang
Anh hùng nghĩa khí trung cang
Trải ô thủy thạch lãnh trang ít người
Tang bồng hồ thỉ đổi dời
Làm sao cũng đợi mấy lời Thánh Tiên
Núi Thần tạo lập mấy niên
Cầu linh, Tiêu điện, Tây thiên cõi trần
Ẩn thân ở chốn non Thần
Bỗng đâu thượng cõi đem bài vạn lôi
Canh ba niệm Phật đương ngồi
Cả kêu một tiếng Thanh hồi Thượng Thiên
Vội vàng trong dạ chẳng yên
Trực nhìn tiên tự vạn niên thơ đề
Ngoài thời tám chữ giao kề
Phước hiền tu đức băng về càn môn
Chí làm rán đặng một cơn
Ra tay đỡ hổ danh thơm muôn phần
Học theo kinh phép lần lần
Sửa sang tánh hạnh ân cần sự tu
Đương thời tuyết chói trăng thu
Gió mưa mịt mịt mù mù núi non
Hai mươi tháng Bảy vuông tròn
Coi thơ trí hóa dạ còn thanh minh
Tiên ông giáng xuống thình lình
Hóa làm một trận lôi đình chuyển vang
Trước đi một bức trướng màn
Thanh đồng hai sứ quản hàng tiên nga
Mịt mờ mây phủ sương sa
Gió mưa chuyển độ phong ba rần rần
Một giờ về đến non Thần
Thoàn môn Long động ân cần lạy ông
Rõ ràng thượng cõi thanh tân
Chân nhân phân dạy mười phân tỏ tường
Văn thơ diệu võ khác thường
Trải qua biển thánh qua đường rừng nhu
Trau dồi thao lược công phu
Tùy cơ ứng biến như Cù hóa Long
Ngày sau các nước như ông
Tranh tài hào kiệt hô phong đổi dời
Gió thanh ngó thấy da trời
Bốn phương tám hướng dưới đời lao xao
Ra tài biển thẳm non cao
Thiên thơ con thuộc ông trao phép thần
Lánh mình cho khỏi cõi trần
Chừng nào Bạch Ngọc đặng gần sẽ hay
Bây giờ lông cánh non thay
Đến sau hỏa diệm ngày rày khó toan
Còn đương sấm chớp chuyển vang
Lôi quanh sắc lịch khắp ngàn gió mưa
Giếng sâu dây vắn gàu thưa
Chừng nào gặp đặng người xưa mới tường
Học đòi tiền thói mọi đường
Đồ chim trận rắn thường thường điểm trang
Anh hùng một cõi dương gian
Còn theo chư quốc cả gan đại tài
Bay cao luyện thấp trên đài
Tùng phong nhi khứ như loài điểu manh
Hình người lớn lớn thinh thinh
Trong mình có cánh gẫm tình lạ thay
Hiệu xưng là nước Ma hay
Hỡi còn một nước bốn tay ba đầu
Đứt rồi hườn lại không sao
Lầm thương liền lại cạn sâu cũng lành
Hiệu xưng là nước Quách Thành
Nó còn ở núi dựa kề biển Đông
Giáp kề cùng nước Xiêm Hung
Kẻ qua người lại hội đồng anh em
Cùng nhau ăn nói đã quen
Thực máu ẩm huyết chẳng hèn dữ thay
Thần cung nỗ lực bốn tay
Bắn ra trăm mũi gió đưa cũng nhầm
Các loài cầm thú chết oan
Đem về ăn sống ào ào như mưa
Gẫm trong chư quốc khó đua
Tên đưa trăm dặm một lô trở về
Thinh thinh đất ruộng tư bề
Nẻo qua Xuyên Quốc đường về Ma Hay
Còn nhiều Tàu loạn lắm thay
Cửu thập lục quốc đấu rày tài cao
Bắc phương một nước mà tài
Nó thời có phép hỏa hào thổi ra
Khói bay khắp hết gần xa
Núi non mờ mịt sóng hòa biển Đông
Nắm dây lòi tói bằng đồng
Quăng ra năm dặm hãi hùng dữ thay
Trong mình nó có một tay
Mặt mày xanh lét bằng nay như chàm
Thung dung chẳng có việc làm
Ăn thời cây trái trên ngàn chứa chan
Ở bên núi bạc núi vàng
Xê qua một đỗi có đàng ngã ba
Bon bon dặm thẳng xa xa
Đến nơi hiệu quốc Câu La dị kỳ
Mặt mày như cát đen sì
Trên đầu như khớp, tóc thì như chông
Tài hay xuống biển xuống sông
Chung đi xuống nước mênh mông tối ngày
Sức người ai chẳng dám tề
Đòi cơn ngươn đấu hơn rày ngàn cân
Ở ăn lạnh lẽo mười phần
Áo quần chẳng có truồng trần khá thương
Tháng ngày chịu những tuyết sương
Nhẹ nhẹ ra tới thường thường hải tân
Giao hòa giải nưới Ca Lân
So bề tài lực cân phân cũng bằng
Mặt mày có vện có vằn
Hiệu xưng Ca quốc người bằng con trăn
Việc làm trên cạn dước sâu
Cá tôm đỡ dạ biết đâu bạc tiền
Tướng người coi dữ lòng hiền
Không ai tranh đấu giáp miền Mã Cao
Vơi vơi biển bạc sóng xao
Đường qua Ca quốc nẻo về Mã Cao
Mờ mờ một cụm non cao
Huỳnh sào là núi dạm vào hướng Tây
Bá tòng đào mận trái cây
Xê lên một đỗi thành xây hai tầng
Thấp cao trên dưới lẫy lừng
Mành mành bỏ xuống ròng ròng hột châu
Thanh hoa kiểng vật đâu đâu
Nhân hình thủy tú một bần cầm tay
Đổ ra gió thổi giông bay
Hô phong hoán vũ chuyển đưa tư bề
Chừng thôi niệm chú thâu về
Xài đôi kiếm bạc giắt kề trong lưng
Hiệu xưng là nước Thoàn Chưng
Mặt mày vuông tượng tay chân dịu dàng
Lào lao Long Nữ các nàng
Qua cầu trăm nhịp hai hàng bủa giăng
Giữa cầu đường đá long chong
Kẻ qua người lại lăng xăng gập ghềnh
Dưới cầu nước chảy rập rình
Trên thời ca xướng tiếng đều hai bên
Sang qua cầu ấy là tên
Ba trăm sáu nhịp đã nên quá dài
Đất liền qua chốn lâu đài
Tinh Câu quốc hiểu cõi ngoài xa xa
Nhân hình nhất mục chẳng nga
Coi thấy dưới đất hơn ba thước rày
Đường đi ước đặng một ngày
Người mà coi thấy thiệt rày chẳng sai
Song song bốn cái lỗ tai
Mắt thời giữa trán, mũi dài một gang
Tay cầm một cái kiếm vàng
Phi ra một cái muôn ngàn đá tan
Rã ra sơn thạch làn khan
Sông Ngân là đó Ô Giang đội cầu
Kẻ qua bên nước cụt đầu
Thành đồng lũy sắt các lầu giăng giăng
Tư bề nhạc ngựa lăng xăng
Nam thanh nữ tú võ văn đua tài
Nam nhơn cầm cặp song dài
Đâm ra một cái đặng vài mươi công
Hóa ra hình dạng con rồng
Thâu về vốn thiệt là đồng với thau,
Nữ nhơn diệu pháp mau mau
Xê đôi kim tích trước sau vẹn toàn
Phi ra bay khắp cả ngàn
Chỉ đâu lấp đó rồng vàng chạy ngay
Các nàng tài phép cao tài
Nam nhơn ai dám sánh tài một khi
Giáp ranh qua nước Cao Ly
Thôi không nói nữa làm chi dông dài
Trở về Nam Thiện ai ai
Coi trong các nước phép tài làm sao
Nước nào vốn thiệt lao xao
Chẳng có đứa nào tài lực đều chi
Ô sào nước ấy một khi
Nó thời ở núi hay đi bán vàng
Ngọc ngà châu báu dư ngàn
Tài hay phá đá mấy ngàn cũng xong
Sức người vác đá như bông
Ngụ cư thạch cốc vốn không cửa nhà
Bao nhiêu ở chốn rừng già
Phép hay tài súng ai mà dám đương
Bắn ra một vị súng trường
Bao nhiêu cũng trúng khó lường đặng thay
Yên Vương, Xiêm quốc ra tay
Kéo hai muôn chẵn qua nay tranh hành
Đem theo mấy vị súng thành
Xây đồn làm lũy dựa gành Sa Long
Ô Sào vốn thiệt có công
Đốn cây phá đá đợi trông lên rày
Quân Xiêm thám thiệt bằng nay
Bắn lên ba bữa cháy rày sơn lâm
Ô Sào lẳng lặng vắng tăm
Để cho nó bắn ngả lâm chơi bời
Hừng hừng vừa rạng chân trời
Ô Sào tướng soái dậy mời các quan
Đem ra một vị súng toan
Bắn lên một tiếng chuyển vang oai cường
Bên xiêm thác ngã lấp đường
Chết hơn phân nửa vô thường còn chi
Còn bao nhiêu lại hồi quy
Trở về Xiêm quốc hết đi tranh giành.
Xưa ta lánh tục lên ngàn
Nay đà rõ đặng các hàng chư vương
Kể ra khắp hết bốn phương
Còn theo bát loạn thảm thương đổi đời
Gió đưa cách một phương trời
Bây giờ tính đã đặng mười bảy năm
Nương theo đức Phật Quan Âm
Phước nhờ Bồ Tát mấy năm thanh nhàn
Non cao rừng vắng xa ngàn
Dạo chơi vị thủy trải đàng lãnh sơn
Thung dung chẳng cõi nào hơn
Trăng sao làm bạn, suối đờn anh em
Thể tình mặc thích chê khen
Coi trông để ý nhìn xem sự đời
Nên hư hệ ở trên trời
Thiên cơ ai dễ tỏ lời người hay
Ví như chim mới tập bay
Đủ lông mới biết tường rày nẻo xa
Dù khi luân chuyển can qua
Khi không muốn có có ra một giờ
Hiếu Trung hai chữ phụng thờ
Lâm tòng dưỡng tánh đặng nhờ tấm thân
Vui lòng ta mới tỏ phân
Hợi niên thất ngoạt trung cân giữa chừng
Muốn đi gánh nước trong rừng
Giếng xa dầu khó cũng lần mà đi
Học theo tánh hạnh Từ Bi
Phước may cũng đặng hồi quy Thiên Đường
Tu hành cho biết kỉnh nhường
Ngày mà liền đóng, tối trời lại treo
Còn đương chuyển vận làm thêm
Hai mươi tám cửa tựa đèn linh tiêu
Cao lên mấy trượng phiêu phiêu
Tạc hình Điểu phú Long kiều Lân giao
Châu sa chớp sáng như sao
Lăng xăng Phụng đứng, lao xao Quy nằm
Sáng giăng tơ nguyệt bữa rằm
Mảng coi phong cảnh nhật trầm về Tây
Quang minh tỏ rạng vầy vầy
Chiếu ra khắp hết cung mây đền rồng
Trên lầu ánh ngọn đèn hồng
Dưới đàn ca xướng giọng đờn thanh tao
Hơi hình tiếng thấp tiếng cao
Công sai tuyệt đỉnh bậc nào cho hơn
Bình câu bích thủy thanh sơn
Ngân câu cổ tích thuở đời Thượng Ngươn
Nghe rồi tỏ hết nguồn cơn
Rạng ngày minh lý sạch trơn mấy lời
Hừng hừng nhật xuất dần thời
Điểm trang y phục lạy người Thượng Ngươn
Lạy rồi lui gót dời chân
Cứ theo lời dặn thiệt hơn để lòng
Liền theo kẹt đá xây vòng
Lê viên huê quả lâm tòng thiếu chi
Rạng ngày qua hướng Ly đài
Xem thấy các vật trong ngoài vạn thiên
Có đời cổ tích lâu niên
Biết đâu mà kể của Tiên lạ rày
Coi rồi ước đãi nửa ngày
Trở về thứ chấn thấy bày tiệc ăn
Rỡ ràng bích ngọc lăng xăng
Chán vàng nhật thực lo ăn sáu người
Luận coi các vật dưới đời
Chẳng giống một món của người Thượng Ngươn
Thanh thanh tịnh tịnh đâu hơn
Dầu mà phong võ chẳng cơn hề gì
Trung đô kéo một đại kỳ
Phong ba chuyển động tức thì liền tan
Mà rồi hết bức tràng phang
Mây xa cuồn cuộn khắp ngàn gió mưa
Trăm huê thờ thớ nở đua
Lâu lâu chữ tạc hiệu chùa Bình Thiên
Một cột đứng giữa trung thiên
Lưỡng nghi, tứ tượng, bát tiên giáp vòng
Các nơi xích tuội kim lòng
Huê quang chớp chói cẩn ròng ngọc châu
Kim sa làm cấp đâu đâu
Dưới bàn bạch thạch coi lâu có ngời
Trên làm nhật nguyệt chuyển đời
Luận đi bốn phía ngó thời bình trung
Đền làm cửu phẩm liền cung
Hai mươi tám cửa kim chung treo đầy
Khắp trong thế giới cõi này
Càn Khôn đủ hết kể rày đặng đâu
Thượng Ngươn hạ bút ít câu
Ông vua có bụng thiêu sầu giông lên
Dần niên từ ấy mới thành
Thối ra căn giáp vô đền năm khoanh
Bây giờ còn hỏi sanh linh
Dê đương ăn cỏ chạy quanh xa đường
Dặm dài sớm tối thường thường
Nhảy lên ba bậc đắc tường cổ nhân
Kim nhật Tàu loạn nguồn cơn
Theo đi luận lại chẳng cơn nào bình
Cheo leo luống trọng khắp non
Kiếm nơi cho vắng gẫm tình mới ngoan
Trải miền sơm lãnh thời an
Chánh trung toàn vẹn hiển vang ai tề
Cúi đầu lui gót ra về
Tạm nơi viên hạnh tiệc bày ngâm nga
Đói lòng hoa quả nại hà
Nội trong ba bữa thì ra xuất hành
Đâu đâu xa cảnh bình an
Chí tâm gần đặng mới đành dạ ta
Bằng chừng lãnh hạt xông ra
Non Tiên đã trải, núi Thần lại qua
Nhắm chừng châu động của ta
Dòm coi chẳng thấy còn xa chưa gần
Nghêu ngao sớm tối lần lần
Hai ngày chẳng thiết ân cần dời chân
Coi chơi vạn hải thiên sơn
Kìa non nọ nước đâu hơn đặng nào
Tắm mây, chải gió, bợn bào
Đất trời khuyến điểm trăng sao soi lòng
Vì vì một cõi lâm tòng
Mờ mờ kiểng vật hơi trầm thơm tho
Vui lòng chẳng luận đói no
Càng đi càng khỏe chẳng lo sợ gì
Đoái nhìn liễu yếu dậm hòe
Địa cảnh này thiệt gần kề Châu Thiên
Mau mau về đặng nghỉ yên
Chậm chậm sẽ tính việc riêng ta về
Tính suy mải mải dặm trường
Ở ăn độ lượng thường thường dừng sau
Nếu mà lòng một dạ hai
Mấy đời cho đến Bồng Lai đặng nào
Ngụ cư Sơn Lãnh một ngày
Xuất ngôn vô độ đọa đày chẳng không
Tuy là non núi mênh mông
Xét soi chẳng sót mảy lông chỗ nào
Mặc ai lòng dạ cách kiêu
Thiên Môn, Địa Ngục lẽ nào liệu toan
Tu hành mỹ hiệu Thanh An
Thảo ra một bổn thế gian truyền đời.

CHUNG
Lang Thiên, Tà Lơn

Post a Comment

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật