Tri Lai Bửu Tích - Phần 4 - Đoạn 1Cố về tới trình bài sự thiệt
Hỏi ý bà coi việc thể nao
Đã bàn qua giờ tính lẻ nào
Nay rạng hỏi thấp cao cho rõ
Ý ông sao nhờ ông bày tỏ
Cho tôi rành mới rõ trắng đen
Ông rằng e cuộc sống nghèo hèn
Sống sang cả bà quen chê cực
Tu không tu khác mà hai bực
Sống theo đời sống thực ấm no
Còn phần tôi quyết chí theo phò
Bà đồng ý đem cho của hết
Đức Bà Cố trả lời cam kết
Tôi một lòng sống chết theo ông
Đạo tùng phu phận gái theo chồng
Dù cay đắng đục trong phải chịu
Còn ý ông tôi chưa rõ hiểu
Sợ ông rằng vợ yếu con thơ
Chẳng dứt đi vợ dạy con khờ
Còn vương bận tóc tơ sao tiện
Thầy đâu có đặt ra điều kiện
Thầy đã là luận biện tôi nghe
Được đồng nam đồng nữ một bè
Thuận con cháu một ghe láy mũi
Cùng chí hướng sợ gì ghe lủi
Có láy mà không mũi khó đi
Bà rằng tôi ông chớ lo gì
Cùng nhất chí lo chi cho bận
Còn của cải kêu người lân cận
Cùng đói nghèo thất vận làm ăn
Và anh em chiến sĩ thân bằng
Đặng bố thí nói năng từ giã
Cậu Hai Nhu nghe qua làm lạ
Cha mẹ mình thật quả chẳng thương
Sao mẹ cha lại tính lạ thường
Cho của hết lo phương gì sống
Đức Bà Cố cười khen thiệt giống
Bốn tuổi mà nhanh chóng như cha
Ông Cố cười nó giống ý bà
Muốn tu niệm sợ là hết gạo
Mãi sợ đói tâm đâu lo đạo
Tới đâu rồi mình tạo mình ăn
Đã tu hành phản bổn quy căn
Thì còn sợ khó khăn gì nữa
Thôi đã hết thì lo sắm sửa
Chút ít gì đặng nữa đem theo
Mời bà con dân chúng đói nghèo
Mà phân phát tùy theo gia cảnh
Còn đất cát chiến binh ai lãnh
Sang bộ bằng cho rãnh phần luôn
Để sao khi thuế má luồn suồng
Đâu xong đó buông luôn cho tiện
Ông nghe nói khen bà luận biện
Thôi mọi điều mọi chuyện tôi lo
Ông mời chung khắp hết hẹn hò
Cùng phân phát chia cho rồi việc
Ai cũng nói thế gian ít thiệt
Có ai người tính việc như ông
Đang giàu sang quyết chí rèn lòng
Đành xả phú của không tầm đạo
Ông phân tách chiến binh tiền gạo
Chiến binh đều biệu bạo lòng thương
Làm con heo tiển bước lên đường
Cùng đo đón lo phương giúp đở
Ai cũng nói mấy khi một thuở
Xúm đua đường giúp đở cho ông
Các chiến binh thương mếm một lòng
Đưa tới chốn cho xong mọi việc
Rồi đâu đó chia tay tạm biệt
Hứa khi nào rảnh việc tới thăm
Cố dạ ơn lòng dạ muốn cầm
Thôi đừng bận viếng thăm chi nhọc
Các chiến sĩ chúc câu phước lộc
Chúc Ông Bà tu học nên công
Giã từ đi điều cũng xót lòng
Còn Đức Cố vào trong bàn tính
Thầy là bực Phật Tiên đáng kính
Nay tôi bà nên định đến thăm
Tôi tới lui coi chắc chẳng lầm
Bà chưa biết đến thăm cho biết
Bà rằng cũng muốn nghe sự thiệt
Để cho tường Thầy thuyết thể nao
Muốn học tu cần biết lẽ nào
Tà và chánh ra sao rồi học
Muốn thọ giáo cũng nên lừa lọc
Đúng chơn truyền sẽ học sẽ tu
Tôi nghe ông còn vẫn lu bù
Nào đâu biết việc tu sao phải
Nhưng ông nói tôi nào dám cải
Đạo phu tùng tôi phải làm theo
Dầu gian nan lên dốc xuống đèo
Ông đi trước tôi theo nối chí
Lời Bà nói thật là đáng quý
Phận sướng tùy nhất trí cùng đi
Dắt cậu cô ra cửa tức thì
Dìu hai trẻ ra đi đến viếng
Thầy đã biết nên vừa nghe tiếng
Biết ông bà đến viếng thăm chơi
Thầy đứng lên cất tiếng bèn mời
Mời chú thếm vào nơi ngồi nghĩ
Ông bạch Thầy trình thưa thủ vĩ
Đây bạn đường chung thủy trăm năm
Bây lâu nay chưa rõ nay tầm
Tầm Thầy để viếng thăm cho rõ
Ông giới thiệu bà liền bài tỏ
Kính mừng Thầy mở ngỏ dùm cho
Việc tu thân tôi cũng lần dò
Nhờ Thầy độ tu cho sao trúng
Đều cố gắn tôi không nao núng
Nhưng sợ rằng có đúng cùng chăng
Ông nhà tôi thì có nói rằng
Đều tu tỉnh gốc căn Thầy rõ
Nghe bà nói Thầy liền phân tỏ
Cho thiếm tường cho rõ trước sau
Tôi thừa dưng sắc lệnh Thiên Tào
Xuống dạy thế thấp cao đạo đức
Tôi rõ biết thiếm còn uất ức
Thiếm chưa rành cấp bực của tôi
Thiếm về sao cũng có chổ ngồi
Đừng lơ lả lôi thôi đạo đức
Thiếm vì chú không đành muốn rứt
Đến tôi rồi còn uất nữa không
Nếu ai tu đồng vợ đồng chồng
Đồng cùng tác biển đông cũng cạn
Ý thiếm muốn gặp tôi cho hảng
Coi tôi người có đáng thầy không
Thiếm tu đây tu phận theo chồng
Chưa biết Phật đục trong chơn lý
Tôi nói đó có mà nhằm ý
Hay thiếm còn cải lý nào không
Bà bạch Thầy tôi thiệt có mong
Mong cho gặp hỏi trông đạo đức
Ông nhà tôi tính như lấp khuất
Bạch với Thầy cũng uất nơi tâm
Đạo tùng phu ôm ấp âm thầm
Nay Thầy nói trúng tâm tôi thật
Thầy cười nói muốn mà theo Phật
Phải xuất rồi tài vật mới nên
Và xả gia quyết chí cho bền
Mang tiền của đâu lên cảnh Phật
Bà bạch Thầy tôi tin sự thật
Cũng nghĩ rằng tài vật khó siêu
Nay Thầy phân thêm rõ ít nhiều
Người mà mất của tiêu cũng hết
Thầy rằng tu chánh cơn sửa nết
Dẫu sau rồi có chết hồn siêu
Thầy nói sơ ít ý chẳng nhiều
Chờ dịp khác Thầy nêu thêm nữa
Mừng chú thiếm có người hương lửa
Cháu trai này sau nữa nên danh
Thầy trông qua Thầy rất dạ đành
Cố dạy Cậu bước nhanh tới lạy
Rằng thọ giáo mong nhờ Thầy dạy
Thầy vội vàng kéo lại Thầy ôm
Thầy vuốt qua mặt mũi miệng mồm
Cháu Thật đáng lúa thơm gạo trọng
Cháu sau được nối dòng truyền thống
Đến đâu người cũng trọng cũng tôn
Tánh thuần lương nhu nhã ôn tồn
Sau sẽ được khai môn khắp chốn
Thầy đoán tuổi cháu nay chừng bốn
Chú thiếm đà có vốn rồi đây
Bà mừng vui trình với Phật Thầy
Nhờ dìu dắt chắc nay tu niệm
Thầy lại nói tôi đà xét nghiệm
Tri Lai Bửu Tích - Phần 4 - Đoạn 2Chắc chắn là ý niệm chẳng sai
Ông nghe qua dắt cậu ra ngoài
Ông bảo cậu lạy ngay thọ giáo
Thầy hứa lãnh để tôi dắt cháu
Sau cận kề lai đáo Phật Tiên
Ông mừng thưa miễn cháu được truyền
Thầy rằng cháu nối tiền chú thiếm
Bực quý tử có đâu mà hiếm
Không được phần dể kiếm đâu ra
Chớ người ta ai cũng người ta
Nhứng lòng Phật lòng ma phải khác
Về chơn tướng cháu nay người giác
Ít nhiễm trần mau đạt huệ linh
Chú lưu tâm tôi đã ngó nhìn
Tôi nói trước chú tin chẳng khác
Đến thăm Thầy nghe Thầy dát đát
Đức Cố Bà dạ mát mừng vui
Bà từ lâu trong dạ sục sùi
Nay cởi mở Bà vui tất dạ
Việc tu tỉnh với bà chẳng lạ
Nhưng có điều còn dạ hoài nghi
Bởi ý ông bà phải nương tùy
Nay bà rõ hết nghi chi nữa
Dầu nghèo khó cơm ngày hai bửa
Nay nghe Thầy dạy sửa quá linh
Mới nhìn qua đã biết ý mình
Thầy chắc Phật tinh minh biết trước
Bà rằng ông trình bày như trước
Ông vui lòng thấy được bà tin
Ông đứng lên vội vã xin trình
Xin Thầy cũng thương tình tiện nội
Vì ý tứ ít khi hối vội
Tánh dặt dè rõ cội rõ căn
Nay đến đây mọi việc đã bằng
Nên vừa dạ hết băng khoăn nữa
Xin phép kiếu sau này nhiều bữa
Ông dẫn bà ra cửa thẳng sông
Kể từ nay thuận ý vợ chồng
Cùng hôm sớm chí tâm lo đạo
Bề sanh sống bắp khoai tự tạo
Lo mỗi ngày tần tảo phần ông
Mặt nào lo khoai bắp tỉa trồng
Với Thầy đạo ngoài trong lui tới
Vài năm đồ gia đình còn nới
Nhiều năm sau việc mới bộn bề
Công việc nhà càng lúc trể bê
Vì lãnh phận lo bề sanh chúng
Phần gia đạo càng thêm thiếu túng
Bà khai kỳ lại đúng khai hoa
Việc khó khăn thôi thúc trong nhà
Phần tiền gạo xem ra thiếu hụt
Thêm công việc mỗi ngày tiếp tục
Tính kiên trì một lúc cho qua
Kế tiếp luôn theo lệnh Thầy là
Mua con gọi để ta cúng tế
Trong bổn đạo việc nhà hạn chế
Xúm nhau mà lo lệ cúng đây
Thầy chủ trương bổn đạo hiệp vầy
Về trại ruộng trưng bày rực rỡ
Nào bàn ghế hương đăng hực hỡ
Treo cuội lòng giống tợ tân hôn
Mấy ngày qua lui tới dập dồn
Cùng nam nữ trọn tôn lo lắng
Tối mùn chín tám giờ lẳng lặng
Người cây hương đăng đẳng nguyện cầu
Trước cầu cho quốc thới một câu
Sau mùa tiết đâu đâu thịnh vượng
Có người bạch nhờ Thầy định lượng
Phân cho rành hạ thượng ra sao
chúng tôi chưa biết lẻ nào
Xưa ai để trước sau chưa rõ
Theo điển tích Thầy bền bài tỏ
Lể tịch điền mở ngõ từ xưa
Đòi Tam Hoàng công khó lộc lừa
Tìm nông giống dây dưa trưởng thực
Đòi no ấm nhờ công khổ cực
Ngũ Đế truyền khắp bực thần dân
Ơn Thần Nông trưởng thực lo cần
Khắp cả nước thần dân ghi nhớ
Xưa có sách viếc ra bằng cớ
Truyền hậu lai nhắc nhở bốn mùa
Thượng hạ đâu không biết cải đùa
Không phân biệt tiết mùa cải bướng
Nghe người nó hùa theo nói bướng
Không biết rành sao tướng sao quân
Phải xét suy chớ có phổng chừng
Phải phân biệt trước xuân sau hạ
Muốn truy biết có chi là lạ
Phân bốn mùa thượng hạ khó chi
Phân lưỡng nghi tứ tượng hạn kỳ
Thánh hiền để mới tri bát quái
Phân tiền hậu âm dương nhất thái
Biến ngũ hành lập thái hư vô
Có tam nguơn tứ quý cực đồ
Trên và dưới cải phô sau nữa
Thượng trung hạ không theo lại sửa
Theo ý mình bào chửa rằng ăn
Cho đôi bên cải vả lằn nhằn
Cải bỏ sách mà ăn sau được
Vì không biết muốn mà đi ngược
Tháng năm mà nói được hạ điền
Không phân ra sau hậu sau tiền
Tháng mười một cuối niên nói thượng
Tam nguơn để cải sau cải bướng
Tháng giêng là nguơn thượng phải chăng
Tháng bảy trung ai cũng nói rằng
Tháng mười ấy phải chăng nguơn hạ
Đó thấy rõ hay là còn lạ
Mà cải càng đem dạ trách ai
Lời thánh xưa ghi để tháng ngày
Thượng trung hạ xưa nay có sách
Không suy xet tại mình cải cách
Chớ dựa vào kinh sách nào sai
Từ ngàn xưa cúng tế hoài hoài
Các vua chúa triển khai quý tế
Cũng như vậy mỗi năm hai lệ
Thượng hạ điền gọi tế Thần Nông
Thầy nói ra ai cũng vừa lòng
Thầy còn nói mời trong bổn đạo
Này chị hai phân dùm chu đáo
Thịt dư mà cắt ráo chia ra
Tôi có nghe chú sả trình là
Lể này thiếm ở nhà nở nhụy
Việc chọn lựa dao cho phần chị
Có nạt nhiều chọn kỉ đó thôi
Ý bà hai bà cũng biết rồi
Bà phân hết rằng tôi rồi việc
Thầy kêu ông lại đây cho biết
Chú đem về tỏ thiệt thiếm hay
Ông từ nan ông chẳng dám rày
Thầy vội trách tôi nay đã định
Anh em cải tức là cải lệnh
Đừng chối từ tôi tính là xong
Trong bổn môn cực nhọc có lòng
Người một ít tây đông lấy thảo
Phần chú sả riêng tôi chu đáo
Thiếm nở sanh lấy thảo cùng tôi
Anh em nghe dọn dẹp phản hồi
Phần đức Cố nghĩ thôi thảm thiết
Đành yên trí ra về đâu biết
Về đến nhà thuật việc với bà
Bà nghe qua bà nói hết là
Ông rồi việc sao mà về vậy
Ông nói rằng đồng chung ai nấy
Có công là phải lấy một xâu
Thầy rằng nói một câu quyết định
Nếu ai cải tức là cải lệnh
Ai nấy đồng đều xách sạch trơn
Có mình đây Thầy chọn phần hơn
Lựa thịt nạt ban ơn thiếm sả
Thấy như vậy tôi liền vội vả
Thầy chặn liền tôi đã định Phân
Tôi nói ra chú phải ân cần
Đừng có tính lựa lần từ chối
Thầy nói vậy tôi đây hết lối
Thôi xách về từ chối nữa sau
Thầy định tâm ai có biết nào
Có mấy bữa nao nao lo sợ
Thình lình có bà hai đòi nợ
Làm ông bà bỡ ngỡ biết bao
Cố bước ra mừng đón hỏi chào
Thầy phán dạy lẻ nào tôi rõ
Bà Hai mới trình bày phân tỏ
Thấy việc này hơi khó cậu ôi
Thầy nói ra Thầy nhắc những lời
Tri Lai Bửu Tích - Phần 4 - Đoạn 3Tiền chia thịt các nơi chưa trả
Thầy nhắc cậu sau mà kì lạ
Mấy ngày nay không trả tiền đây
Thầy kêu tôi Thầy lại vừa rầy
Bảo tôi phải đến đây đòi cậu
Đi đòi cậu tôi chưa dĩ lậu
Sợ người ngoài họ thấu cười chê
Cậu cũng nên lo tính trọn bề
Rồi dấu nhẹm đừng hề tiết lộ
Vì với cậu người trong nội bộ
Thầy định vầy thật khổ khó coi
Ông nghe phân Thầy thiệt cho đòi
Tôi lo liệu chớ coi gì nữa
Cô về trình nán tôi ít bửa
Chớ bây giờ thật chửa lo xong
Cố trình qua Thầy chắc vui lòng
Chờ ít bửa mới mong lo có
Bà Hai mới bước vào vô xó
Thăm cố bà được có ngon cơm
Bà cám ơn vội vả lòm còm
Bà Hai khóc lại ôm cháu bé
Bà Hai tính ý như tránh né
Đức Cố Bà bày vẻ hỏi thăm
Bà Hai phân lời lẻ âm thầm
Thôi mợ khỏi bận tâm chi nữa
Việc đó cậu hẹn trong ít bửa
Là lo xong nhắc nữa làm chi
Bà Hai từ rồi kiếu ra đi
Về thưa lại một khi Thầy rõ
Thầy giả giận ó la bày tỏ
Sai chị đòi chẳng có sau về
Mai đi đòi chẳng được trể bê
Đòi cho được mới về nói chuyện
Có năm quan lo gì chẳng tiện
Để duy trì kiếm chuyện mốt mai
Bà hai nghe đứt ruột trao mày
Sợ Ông Cố lo nay sao nổi
Sáng bà đi lòng Than châu ổi
Bước vào nhà bèn trổi tiếng ho
Ông với bà bèn hỏi thăm dò
Co Hai tới mới ho kia nữa
Tôi có hẹn để mà ít bửa
Sau bây giờ tới nữa lạ thay
Ông bước ra chào kính xá rày
Sau công việc cô nay tới nữa
Tôi có hẹn để mà ít bửa
Thầy không vừa đi nữa cho xong
Thôi Cậu ôi tôi thấy khó lòng
Thầy giận lắm tôi không dám nói
Thầy trách tôi rằng tôi quen thói
Tới đâu rồi ăn nói lôi thôi
Việc gì đâu sai cũng không rồi
Sai một chút mà tôi bê bối
Cho cậu biết cũng là rất rối
Cậu nếu cần kiếm lối mà lo
Ông rằng tôi cố rắng lần dò
Cô ở đợi tôi la phương cách
Chớ giờ đây cũng là hết sạch
Số cau trầu tôi xách bán coi
May bán xong thì cũng có mồi
Cô gán đợi bán coi sau đã
Ông nói xong ông liền vội vả
Chiều ôm về thật quả còn y
Bà cố nghe đổ lệ ly bì
Thật đau đớn còn chi hơn nữa
Tình sư phụ cắt ngang mấy bửa
Nghĩa thầy trò còn nữa sau đây
Thôi bà ôi sao vội trách Thầy
Phần ta vậy phải phải sao chịu vậy
Thôi bà chớ buôn lời nói lẩy
Đã tu hành chịu lấy đắng cay
Biết đâu Thầy nói vậy ngày nay
Mai Thầy lại đổi thay thử ý
Theo tôi nghĩ Thầy không có lý
Đâu lý nào đổi ý cùng ta
Bà Hai khen cậu khéo nghĩ mà
Tôi nhớ vậy xét qua không nỗi
Thầy nóng giận còn thêm bắt tội
Trách cậu rằng các việc lôi thôi
Có bấy nhiêu lo cũng chẳng rồi
Rầy tôi lạy bí môi chẳng nói
Tôi chẳng nói Thầy còn đốc lối
Cảnh cậu vậy tôi nói làm sao
Bà Cố nghe bà quá dạt dạo
Rằng ông phải tính sao rồi việc
Theo tôi nghĩ tại ông không biết
Ý của Thầy định việc quá cao
Ông nghe bà nói vậy đớn đau
Bà yên trí trước sau tôi tính
Tôi nói thiệt trọn tình không kính
Kính là Thầy phải Kính tròn vuông
Bà yên tâm bà chớ vội buồn
Kính Thầy Phật kính luôn đến thác
Nếu Thân này dẫu mà có thác
Chẳng bao giờ đổi khác ý ta
Thôi giờ đây tôi tính với bà
Đem khoai gạo bán ra xong việc
Thưa Cô Hai cô về thưa thiệt
Nói mai này tôi quyết sẽ lên
Bà Hai than cậu gán chí bền
Cô yên trí về trên Thầy đợi
Đường không xa coi như dịu dợi
Hết một ngày ngồi đợi không xong
Bà Hai về quá sợ Thầy trông
Về trình lại tay không chưa có
Thầy như tức Thầy càng la ó
Không có thời ở đó làm chi
Bà Hai nghe Thầy quở làm lì
Vào sau bếp một khi áo não
Phần Ông Cố ngày sau mới rảo
Đem khoai và cùng gạo bán đi
Một ngày qua chưa đủ hẹn kỳ
Làm sáng lại còn đi bán tiếp
Lo như vậy mà lo chửa kịp
Sáng Bà Hai liên tiếp tới nhà
Bà Cố than trọn bữa hôm qua
Ông đi bán thôi mag chưa đủ
Bà Cố nói bà Hai ủ rủ
Nếu trể vầy lãnh đủ mợ ôi
Thôi thì tôi xin kiếu phản hồi
Ở đợi nữa chắc tôi bị đuổi
Bà Cố nói một may một rủi
Nghĩ cuộc đời nghĩ tủi phận mình
Từ bấy lâu hết ý hết tình
Lo tu niệm đâu nhìn tiền bạc
Việc đổ lở dẫu rằng đi lạc
Muốn tu hành dầu thác cũng cam
Nhưng còn e thế sự luận đàm
Phải tầm đạo bởi ham tu niệm
Ta chẳng phải thiếu phần kinh nghiệm
Và xét rồi kiểm điểm trước sau
Đã nhận Thầy là bực tu cao
Nay nghĩ lại âm hao chưa rõ
Ông Cố về thình lình tới ngõ
Bà kêu vào phân tỏ ông nghe
Có Cô Hai mới xuống dây nè
Ông nói lại cô nghe vội vả
Cô nói Cô bị rầy dữ quá
Bảo ông đừng nắn ná mau đi
Ông rằng xong tôi phải cấp kỳ
Bà yên trí có khi Thầy thử
Dầu có thử lý đâu làm dữ
Ông độ chừng ông cứ nói suông
Tôi thưa ông tôi thiệt quá buồn
Tôi tu niệm lụy tuôn mà chịu
Thôi bà chớ tôi đi rồi hiểu
Thật không ngờ trúng điệu Thầy ngay
Thầy biết ông đã sắp đến rày
Thầy ra trước đứng ngay chờ đợi
Ông đằng xa từ từ đi tới
Đứng đằng này Thầy đợi dòm ra
Khi đến nơi ông xá chào mà
Tôi bê trể xét ra có lỗi
Thầy cười rằng chú sao hối vội
Chú nói rằng chú lỗi với ai
Ông rằng tôi hẹn chẳng đúng ngày
Lo chẳng kịp bửa nay mới đến
Thầy nghe nói lòng Thầy cảm mến
Thầy cầm tay bước đến cười rằng
Thật chú đây ít có ai bằng
Nên tôi mới thử căn cho rõ
Ông nghe xong lời Thầy phân tỏ
Ông động lòng lụy nhỏ rưng rưng
Ông bạch Thầy ông nói ngập ngừng
Thầy thử vậy khó tuân làm trọn
Đăng nhận xét