Tri Lai Bửu Tích - Phần 7

Cậu Hai Nhu, Tri Lai Bửu Tích, Giảng Nhà Láng
TRI LAI BỬU TÍCH
(GIẢNG NHÀ LÁNG)
CẬU HAI NHU
TRI LAI BỬU TÍCH PHẦN 7 
(560 câu được chia làm 4 đoạn)

Tri Lai Bửu Tích - Phần 7 - Đoạn 1 Ra chánh điện nguyện hương quỳ gối
Trước Phật đài sám hối hồi quy
Tỉnh Quan thấy tội mới là kinh hãy
Mới cuối đầu quỳ lạy ăn năn
Nên Thế gian thường có nói rằng
Người quyền thế khó khăn hiếp chúng
Lời nói đó xét ra cũng đúng
Người có quyền ỷ chúng hiếp cô
Ít lể nghi có tính hầm hồ
Chỉ có biết ra vô dọa nạt
Quan tỉnh nói tôi xin tỉnh giác
Khuyên ai đừng làm ác làm hung
Rủi thất cơ thất thế đường cùng
Chừng hối tiết khó dung tội lỗi
Đừng ỷ mạnh làm điều nông nỗi
Khi thất thời dầu gội nước thơm
Đi đến đâu chúng thấy cũng nhờm
Lỡ mà đói xin cơm chẳng có
Người hung ác chẳng ai dòm ngó
Bị ngạo cười làm khó nữa khi
Giá trị quan còn có ra gì
Xin quan chức xét suy đừng ỷ
Riêng tôi trước lấy đây mà bỉ
Được thấy thời đừng ỷ không nên
Dặn bá gia cố gắn lòng bền
Cùng tăng chúng dưới trên thiện tính
Quan từ ấy trở nên đáng kính
Biết thương người biết tính nghĩa nhân
Đức Phật Thầy giáo hệ Bửu Sơn
Bảy năm qua cay đắng chi sờn
Dìu dắt chúng qua cơn bệnh khổ
Từ Kỷ Dậu ra đời phổ độ
Niên Bính Thìn thượng lộ quy tây
Sự tích Thầy chấm dứt từ đây
Xin nói tiếp sau này đức Cố
Ngày Thầy tịch ông đà đắc ngộ
Được Thầy truyền phổ độ chúng sanh
Nôi Bửu Sơn giáo lý đạo lành
Nối truyền lại chúng sanh mãi mãi
Thầy kêu ông thay Thầy chớ ngại
Ráng làm tròn trở lại ngôi xưa
Thầy tịch rồi ông mới trình thưa
Cùng tăng chúng ông thừa lệnh dạy
Nay ông phải gia đình trở lại
Được lo tròn đạo ngãi về sau
Vì Bửu Sơn ấn tính Thầy giao
Ông lãnh lệnh phải mau truyền giáo
Vì Thầy dạy ơn vua lo báo
Báo đáp tròn cái đạo quân vương
Nên phận tôi phải gán lo lường
Thầy chỉ dạy quốc vương là gốc
Thầy đã đoán tiên tri dị bóc
Mậu Ngũ này tây dốc diễn trinh
Ào ạt qua lấn chiếm nước mình
Ta há dể làm thinh mà ngó
Thầy dạy ta phải lo việc đó
Phải dứt trừ chúng nó xâm lăng
Thầy dạy tu Thầy có dặn rằng
Ơn thủy thổ là căn là bổn
Gần đây Pháp gây điều xáo trộn
Đất nước mình khốn đốn cho dân
Vì vậy nên ta phải ân cần
Năm Đinh Tỵ lo phần tái ngũ
Và vận động có binh cho đủ
Đủ binh quyền tái ngũ chống ngăn
Nên giờ đây từ giả thân bằng
Cùng thiện tín chư tăng ở lại
Nghe ông nói coi phần hạn hái
Thêm có lời Thầy dạy cho ông
Nên chư tăng bá tánh bằng lòng
Không còn dám cầm ông ở nữa
Thầy đã dặn dám đâu lần lựa
Ông kiếu từ sau nữa tới lui
Trong bá gia tăng chúng ngậm ngùi
Sau các đạo tới lui về nữa
Mười hai ông số Thầy chọn lựa
Và dặn rằng lát nữa phải đi
Thầy du tiên chớ ở duy trì
Mỗi người phải mỗi đi một hướng
Đừng lưu luyến ham phần sung sướng
Phải tách rời mỗi hướng lo tu
Ráng thu thân sửa tánh đền bù
Và dắt chúng công phu tỉnh ngộ
Mười hai ông đến mười hai chổ
Đặng dắt dìu phổ độ bá gia
Chừng mãn căn lúc trở về già
Thầy sẽ dắt siêu qua cõi Phật
Thầy dặn rõ nên tôi tỏ thật
Phải giả từ mà cất bước đi
Thôi Quản cơ Thầy đã dặn gì
Chúng ta phải làm y bổn phận
Khuyên tăng chúng bá gia đừng bận
Chúng tôi là bổn phận phải đi
Rời nơi đây rồi cũng phải tùy
Theo phận sự phải y phận sự
Xin huynh đệ chớ nên ưu lự
Hãy yên lòng chớ giữ lại chi
Thầy dạy ai nấy biết nấy tùy
Tùy bổn phận xét suy mà học
Tuy là phải sửa sang lừa lọc
Thánh nhơn rằng dục tốc nan tri
Thôi gãi từ huynh đệ đồng đi
Tạm xa vắng có khi gặp lại
Phần đức Cố mới là trọng đại
Kính trình xin nhắc lại phần ông
Khi giã từ thu xếp thẳng xong
Về Bình Thạnh gợi trông quê cũ
Ông về đến xóm làng như rũ
Đều Cảm tình ấp ủ đến thăm
Chật ngoài trong lui tới ù ầm
Nhiều người tới tỏ tâm thương mến
Không chắc được ngày ông về đến
Ông đi rồi kẻ mến người trông
Ông rằng tôi muôn việc đại đồng
Muốn sau được tây đông giải khổ
Nay về đây đôi lời thổ lộ
Muốn nên mình phổ độ bá gia
Nhớ Thích Ca xưa ở rừng già
Đặng tìm đạo đem ra hoằng hóa
Tôi nhờ được chí tâm bền dạ
Nhờ ơn Thầy phổ hóa ban cho
Tôi về đây cố gắn lần dò
Lo độ chúng nhắc cho đạo đức
Thầy chỉ dạy tu hành phải rứt
Rứt mê trần cho dứt vọng tâm
Theo chơn Thầy tín đã bảy năm
Nhờ Thầy độ khai tâm đạo pháp
Như huynh đệ bá gia có hạp
Tôi chỉ dùm để đáp ơn sâu
Ơn tổ tiên cha mẹ làm đầu
Ơn đất nước nhớ câu thủy thổ
Ơn Tam Bảo giáo truyền phổ độ
Phật Pháp Tăng là chổ tu hành
Ơn đồng bào nhơn loại chúng sanh
Muốn cho vẹn làm lành độ thế
Người tu tỉnh việc trần phải phế
Phế sang giàu đừng nệ khổ lao
Lo sớm hôm đạo đức dồi dào
Gìn bát chánh mới mau đắc huệ
Ngày hai buổi đói no mặc kệ
Tri Lai Bửu Tích - Phần 7 - Đoạn 2 Thân giả trần còn nệ nữa chi
Phải nhớ câu bát ái tu trì
Muốn hành đạo xá chi sự thế
Chữ lục tự trì tâm bất phế
Ráng miệt mài đừng nệ mau lâu
Người quyết tu gáng nhớ gáng cầu
Lòng thanh tịnh việc đâu bỏ hết
Người tu phải sửa thân sửa nết
Ráng tịnh lòng sửa hết mọi điều
Nói bao la tu chẳng có nhiều
Nếu thức được ít điều cũng được
Tu cư sĩ làm điều hạnh phước
Tứ ân tròn lần lượt đi lên
Đạo không xa mà chẳng chí bền
Tâm Chánh Định là nên mọi việc
Tâm là chủ mọi điều tâm thuyết
Thuyết vọng trần tâm duyệt là xong
Tôi về đây huynh đệ có lòng
Ơn nghĩa cả nói trong đôi chút
Lúc tôi học Thầy thường dục thúc
Muốn nên mình lánh đục tầm trong
Tu đời nay Thầy dạy giữ lòng
Ơn thủy thổ phải mong lo báo
Phần nam tử mới là trọn đạo
Đạo ngũ thường lo báo ơn vua
Vẹn hiếu trung mới khỏi thẹn thùa
Phần nam tử ơn vua nợ nước
Thầy chỉ dạy quốc vương đền trước
Vì thời kỳ đất nước chuyển xoay
Thầy tiên tri quốc thổ gần đây
Sẽ có bọn giặt Tây khuấy rối
Rồi sau đó biến sanh nhiều mối
Nên thấy thường thúc hối tôi đi
Tôi định tu đất nước cần gì
Thầy rằng đạo phải truy bổn phận
Đạo Bửu Sơn ra đời gặp vận
Vận nước nhà thế cận lâm nguy
Binh sĩ ra đi trước kịp thì
Lo đất nước cơ nguy sắp đến
Người tu phải dân thương nước mến
Trả xong rồi được đến bồng lai
Tu quốc vương chay tháng chay ngày
Miễn cho được thảo ngay trọn vẹn
Việc tu tỉnh Thầy đà hứa hẹn
Hẹn sau tròn giữ trọn mày râu
Thầy còn cho biết rõ đạo mầu
Tu thủy thổ tu đâu cho cực
Đền nợ nước trước là vượt bực
Giải thoát là tu cực chưa siêu
Tu quốc vương giữ lấy quy điều
Tu theo Phật lâu siêu hơn chúa
Vì Thầy dạy ăn cơm phải múa
Múa cho rồi việc chúa mới nên
Đạo Bửu Sơn tổ quốc là nền
Cơm đâu lại mà quên thủy thổ
Ơn đất nước cần lo báo bổ
Ơn cao dầy báo bổ mẹ cha
Ai tạo ra hình dóc ta mà
Lo tròn vẹn mới qua Phật đạo
Vì Phật đạo biết ơn tam bảo
Tam bảo rằng tiền bạo nhơn luân
Bởi lẻ nên ta phải nhớ chừng
Dầu trăm hạnh ngũ luân là gốc
Nên xét nghĩ chớ nên dục tốc
Bỏ đạo người chí dốc làm cao
Tính rằng tu cửa Phật mau vào
Nhơn và Phật trước sau cho rõ
Ông dặn tôi về đây mở ngõ
Nói ít lời cho rõ việc tu
Ơn quốc vương mà chẳng đền bù
Thiếu nhân đạo có tu Phật đạo
Ơn thủy thổ lo đền cơm gạo
Ơn Cửu Huyền Tam Bảo cũng ơn
Đồng bào kia ơn ấy lại hờn
Sau Phật Đạo lại đền trúng điệu
Thôi sơ lượt đệ huynh rõ hiểu
Thầy dạy rằng theo điệu mà tu
Thầy dạy tôi thủy thổ đền bù
Nay thưa thưa thật tôi tu đất nước
Giờ tôi phải ra quân là trước
Thầy nói rồi đất nước lâm nguy
Chuẩn bị đi cho phải kịp kì
Dầu sống thách giữ y trọn đạo
Các chiến sĩ nghe ông thuật báo
Hưởng ứng lời lo đạo quốc vương
Ít trăng sau chuẩn bị lên đường
Năm Đinh Tỵ phô trương tái ngũ
Trong cơ dậy mậu quân đã đủ
Ông trở về chịu chức quản cơ
Đạo nghĩa quân khai trống phất cờ
Lấy danh nghĩa binh cơ Gia Nghị
Quan "Tẩn trấn khát thân" đương vị
Ra đón mừng Gia Nghị nghĩa binh
Cách vài hôm thượng sớ triều đình
Rằng Gia Nghị nghĩa binh trở lại
Vua Tự Đức được tin cẩn ngại
Ban chiếu truyền đóng tại An Giang
Chức Quản Cơ cũng đứng vào hàng
Như các tướng được phong ngôi vị
Ông được chiếu triều đình chỉ thị
Phan khắc Thân tại vị sắp bày
Tổng trấn Phan trình chiếu thưa ngài
Theo chiếu lệnh bắt tay vào việc
Tôi với ngài khỏi phân hơn thiệt
Ý kiến gì thương thuyết cùng nhau
Bạn đồng liêu cộng sự một trào
Tình huynh đệ đổi trao đồng chí
Đức Cố Quản tánh nông nghĩa khí
Việc Phải làm không vị một ai
Tánh thuần lương cương trực của ngài
Nên làm việc không sai một việc
Đâu ra đó điều là phân biệt
Mỗi việc nào sự thiệt mà thôi
Qua mấy năm nhiệm vụ ông ngồi
Trên cùng dưới vị ngôi tất kiệt
Quan Tổng Trấn thấy ông làm việc
Quá nể nang làm việc có tài
Cơ quan ông trên dưới trong ngoài
Đều êm ấm thẳng ngay một cách
Gia Nghị quân không ai hống hách
Chẳng lúc nào lối phách cùng dân
Ta làm đây là việc phải cần
Cần lo lấn cho dân cho nước
Chớ ta chẳng có ham quyền tước
Ta ra làm cho được dân thương
Chẳng khá tên làm thói bạo cường
Hà hiếp chúng phô trương gần mạnh
Lo sao được dân không đói lạnh
Lo dân giàu nước mạnh mới nên
Mình làm quan là ở bực trên
Phải thương dưới hư nên quấy phải
Việc nào sải là tuông sửa lại
Hướng dẫn mà để dạy cho dân
Quan nhờ dân quan phải nên cần
Dân thiếu hiểu quan phân cho biết
Quan và dân cùng chung một việc
Một việc là lo việc quốc gia
Quan cùng dân sánh thể một nhà
Đồng đâu cật lo xa giữ nước
Dân đừng thói ngang tàn bạo ngược
Tri Lai Bửu Tích - Phần 7 - Đoạn 3 Quan đừng vì quyền tước hiếp dân
Ta nói cho cai lính nên cần
Phải đoàn kết quan dân cá nước
Đây tạm gát lời ông sơ lượt
Nhắc nhở mà mực thước quân binh
Để nhắc qua đất nước của mình
Năm Mậu Ngũ diễn chinh Pháp tặc
Bọn quân Pháp xâm lăng quá ngặc
Mười bốn tàu tự đắc xông vô
Ba ngàn quân trang bị hầm hồ
Đến Đà Nẳng tiến vô khởi chiếm
Nhằm tháng bảy một tám năm tám
Trận kéo dài chiến hạm ta thua
Tướng Đờ-Rơ ỷ mạnh hàm hùa
Ta thất thế phải thua thua mãi
Nguyễn Tri Phương chống ngăn chẳng lại
Nói chung là thất bại về ta
Cuộc chiến tranh tạm gát để mà
Để nhắc lại việc qua đức Cố
Nghe tin giặc lấy làm phản nộ
Nghe triều đình đã bổ ông Phan
Làm ngoại giao nghị ước hòa đàm
Giao ba tỉnh ký mười hai khoảng
Ông nghe qua lấy làm bất mãn
Rằng sao đành vội bán dân ta
Dầu tử sanh cũng phải quyết mà
Tận kì lực mới ra hiến mạng
Mời tổng trấn bàn qua cho hản
Để góp phần cho tạng cùng nhau
Phan Khắc Hân rằng lệnh ở trào
Chờ chiếu lệnh phải sao chịu vậy
Năm sáu hai lệnh truyền ai nấy
Quan miền tây giữ lấy ải mình
Phải tuân hành mọi chổ án binh
Theo hào ước triều đình với Pháp
Vùng Tháp Mười ngũ linh chẳng hạp
Cứ mỗi ngày qua giáp động binh
Bổng tự nhiên có lệnh triều đình
Sai Gia Nghị nghĩa binh nã trốc
Cố nhận lệnh tức mình muốn khóc
Người anh hùng nã trốc là sau
Nay lệnh vua ta tính lẻ nào
Ta phải tính mưu cao mới được
Ta sang đó trở về giả trước
Thượng sớ rằng chẳng được rời đi
Võ Duy Dương lãnh đạo chỉ huy
Bỏ quân ngũ ròi đi sao đặng
Và báo rõ tuân hành lệnh dặn
Việc án binh lẳng lặng chấp hành
Nhưng bên trong hẹn ước đành rành
Hay ông quyết chống tranh với giặc
Nay vì lệnh triều đình quá ngặt
Bởi do mà Pháp tặc ỷ oai
Ép quan ta chúng nó kêu nài
Kí hòa ước làm sai hòa ước
Chia ba tỉnh hiệp hòa hai nước
Còn lo gì mà dộp binh nhung
Ép quan ta trong lúc đường cùng
Bảo ra lệnh binh nhung bất động
Được cho chúng tự do mở rộng
Ta không phòng chúng tổng tấn công
Võ Duy Dương cùng Cố một lòng
Hai ông hẹn chẳng xong phải rút
Cuộc hòa ước Pháp ta lục đục
Pháp ỷ quyền lắm lúc hiếp ta
Tuy nhường cho ba tỉnh nghị hòa
Chúng ý muốn gây ra lắm chuyện
Quan ta cũng đủ phương luận biện
Pháp ngông cuồn kiếm chuyện không thôi
Mãi thấp cao trả giá xong rồi
Triều đình cũng khó thôi gỡ rối
Năm sáu bảy chúng càng thúc hối
Đờ-La-Rơ lại vội kéo vào
Cho chiến thuyền các tỉnh chia nhau
Vĩnh Long bị chúng bao trước hết
Quan Phan nghĩ trước ra dân chết
Pháp mời ngài trước hết nghĩ sau
Buộc quan Phan thôi quá nghẹn ngào
Tình thế vậy phải sao chịu vậy
Ta hết cách để mà nương cậy
Thương dân lành nát bấy ruột gan
Tạm dâng thơ chỉ thị hòa hàng
Dạy quan tỉnh đừng toan chống lại
Về phần ông ông liền tự ái
Đây xin mà nhắc lại An Giang
Qua bức thư kinh lượt dạy hàng
Thành Châu Đốc khó toan sự liệu
Phan Khắc Thân cùng ông rõ hiểu
Ý hai người nhạc điệu ra sau
Tổng đốc Thân mời đức Cố vào
Hòa hay chiến tính sao cho biết
Cố khẳng khái trình bài sự thiệt
Ông thệ rằng cương quyết chống ngăn
Phan Khắc Thân thôi mới nói rằng
Cải thượng lệnh e chăng có lỗi
Nếu chống giặc mà ông sợ tội
Còn hơn người quỳ gối theo tây
Theo ý tôi thề thác nơi nầy
Còn hơn sống hòa tây nhục lắm
Quan Tổng Đốc rằng nên suy ngẫm
Nó binh hùng khó lắm ông ôi
Đức Cố phân tôi tính xong rồi
Còn ông tính lôi thôi ông tính
Giặc đã đến làm thinh chẳng đánh
Làm tướng mà sợ tránh gươm đao
Thì ơn vua nợ nước lẻ nào
Lúc bình trị hô hào trung nghĩa
Sau chẳng sợ miệng đời mai mĩa
Sao gọi rằng nhơn nghĩa với dân
Ông xét suy cho rõ xa gần
Trung với nước hiếu dân sao vẹn
Thà rằng thác khỏi thùa khỏi thẹn
Sống làm người cho vẹn hiếu trung
Ông nhớ xưa các bực anh hùng
Đâu có thể sống chung với giặc
Tổng Đốc Thân nghe ông nói ngặt
Rằng tôi nào theo giặc hay sao
Tôi làm đây theo lệnh ở trào
Quan kinh lược đã trao thơ lại
Mình cấp dưới phải tuân lệnh dạy
Để coi rồi ai lại hơn ai
Cố rằng tôi nói thật với ngài
Dầu sống thác lòng ngay chẳng đổi
Giờ chào ông tôi xin cáo lỗi
Đường ai mà nấy lội cứ đi
Cố rằng tôi không thích cuối quỳ
Chào vĩnh biệt tôi đi ông ở
Nếu hàng giặt hưởng sang một thuở
Ai sao này nhắc nhở tên ông
Tôi với ông nay đã khác lòng
Ông theo giặc tôi không hàng giặc
Đức Cố nói ông Phan tức ngặt
Vùng ngẫn đầu hai mắt nhìn ông
Ông chống ngăn ông nói có lòng
Gây thêm việc long đông dân khổ
Trung với nước phải trung theo chổ
Ông chống là làm khổ cho dân
Cố rằng ông tại ý chẳng cần
Còn hơn để muôn dân bị trị
Sợ cho kẻ tham quyền cố vị
Tri Lai Bửu Tích - Phần 7 - Đoạn 4 Chẳng hết lòng vẹn thủy toàn trung
Dầu xa cơ trong nước đường cùng
Nếu làm tướng tận trung báo quốc
Thân dầu phải nay còn mai mất
Phải làm tròn nói thật với ông
Báo với ông tôi rút vào đồng
Dầu gian khổ gai trông cũng chịu
Cố quay lưng anh em lo liệu
Không còn gì liệu điệu ở đây
Hãy tập trung cơ ngụ hiệp dầy
Cùng gai quyến đông tây gom lại
Dầu trước mắt muôn ngàn lợi hại
Cảnh sình lầy vạn hải thiên sơn
Chốn rừng hoang địa dách chi sờn
Đành chấp nhận qua cơn bực tức
Ông ra đi lòng ông nóng rực
Giận cho người ậm ực theo tây
Thà thác đi cũng thỏa lòng này
Còn hơn sống theo tây chịu nhục
Phan Khắc Thân cùng ông lục đục
Làm tướng mà chịu nhục còn chi
Lại lấy cây khiếp nhược so bì
Rằng theo lệnh mắc gì danh tướng
Thôi kệ họ ăn sang mặc sướng
Ta vào rừng cá nướng rau chay
Mặc cho ai quyền tước lợi tài
Ta quyết nguyện râu mài thế hệ
dù gian khổ đói no mặc kệ
Ta xin thề chín bệ non sông
Chữ hiếu trung ta nguyện rèn lòng
Và tìm thấy của xong cho trọn
Ba ngày đầu do ông kéo ngọn
Qua mấy ngày đi trọn không ngơi
Chẳng có ai than nói một lời
Đến ngày chót tới nơi lệnh nghĩ
Ông rằng đúng đến đây đình chỉ
Sau cất đồn xây lụy tại đây
Nhớ khi xưa lời dặn của Thầy
Nay ta đặt nơi đây đồng láng
Vì thời thế tạm cho giải tán
Anh em đừng nâng nán lại đây
Ta còn lo công việc của Thầy
Cấm Bốn Thẻ đông tây nam bắc
Phần lương thực giờ đây thắc ngặt
khởi nghĩa rằng e mắc tai ương
Trước mắt đây sức giặc chưa lường
Thêm còn việc binh lương chưa đủ
Tạm giờ đây ông cho giải ngũ
Chuẩn bị rồi quy tụ khởi công
Nghe lệnh ông ai cũng động lòng
Đều bao nở để ông cực nhọc
Ông lại nói lòng a chí dốc
Thì nói gì cực nhọc màn chi
Tạm về lo vận động hẹn kỳ
Chừng khởi nghĩa tính đi báo trước
Đều quan trọng binh nhung sách lượt
Cho sẳn sàn mới được khỏi công
Ta còn lo địa thế quanh vòng
Lập căn cứ ngoài trong cho hiệp
Phải liên lạc Tháp Mười cho kíp
Cũng ngũ linh cho hiệp một lòng
Ở tại đây chừng ít chục ông
Để ta có phân công mọi việc
Nguyễn Trung Trực anh hùng tuấn kiệt
Qua trình bày mọi việc với anh
Quan hệ nhau các việc đành rành
Đồng nhất loạt đua tranh khởi chiến
Giờ nằm yêm để lo công chuyện
Anh em về liệu lượng binh lương
Tôi ở đây cũng phải lo lường
Làm ruộng rẩy náo nương một lúc
Ông phân nỗi rồi ông giục thúc
Anh em về tiếp tục nghề nông
Dầu trước sau mình cũng hiệp đồng
Đủ sức mạnh khởi công kháng chiến
Tạm dừng đây để lo công chuyện
Ông với bà điều khiển phân công
Nào đào kinh cấm thẻ giáp vòng
Làm ruộng rẩy lo trồng khoai bắp
Tuy rừng vẫn có ngăn có nấp
Nơi sình lầy mà lập cơ quan
Tổ chức ra có đội có hàng
Nam và nữ kỉ cang phân biệt
Nam độn trách lấp sình lãnh việc
Nữ kéo hàng mài miệt trồng dâu
Đều khai hoang phục hóa hàng đầu
Thêm phần việc trồng dâu dệt lụa
Tuy sình chấp dâu lênh tua tủa
Nhìn có hàng dệt lụa ươm tơ
Không rõ căn có biết đâu rờ
Bà Cố Quản ươm tơ chống giặc
Mương bò dâu từ xưa đã đặt
Ông với bà chống giặc hy sinh
Còn nêu cao tất cả gia đình
Đồng chống giặc hy sinh tài mạng
Lòng yêu nước chẳng cần hoạn nạn
Này hởi còn tiếng rạng danh bia
Dầu vợ chồng con cháu chia lìa
Lòng son sắc danh bia ái quốc
Lo cứu nước xá chi còn mất
Tiếng bia truyền dị quốc cứu dân
Giải đáp sơ lời để một phần
Về cổ tích lời phân tiếp tục
Vì hoàn cảnh nuôi quân thiếu hụt
Ăn mặt mà nhín nhúc cho qua
Việc đói no rách rưới nhờ bà
Lo mọi mặt mới qua cơn khó
Phần ăn mặc bà lo việc đó
Còn ông thời dòm ngó cơ binh
Bổng tự nhiên có lệnh triều đình
Phong Quan Thượng điều binh chống giặc
Vậy là hạp ý ông sắp đặt
Đâu lý nào hàng giặc hay sau
Rằng sứ quan ông cứ về trào
Trình mật sớ trước sau tuân lệnh
Rằng chúng tôi đã cùng quyết định
Chia ba phần dã tính giáp công
Rạch giá do Trung Trực hết lòng
Nơi Đồng Tháp kiến phong Thiên Hộ
Trình sứ quan cứ lo thượng lộ
Tôi nơi nầy lo mộ binh thêm
Ba chúng tôi sẽ mỡ rộng kềm
Du kích chiến rút êm về nghĩ
Tôi còn phải xây đồn đấp lũy
Chuẩn bị làm vị trí cho xong
Sứ quan nghe từ giã mừng lòng
Về trào nội tâu trong mọi việc
Giờ nói lại Cố ông quyết liệt
Có tin truyền được biết các nơi
Rằng lệnh ông cơ mật cho mời
Anh em cứ mỗi nơi trở lại
Các chiến sĩ nghe ông lệnh dạy
Đều ồn ào trở lại quân cơ
Quyết giờ đây chuẩn bị phất cờ
Gần sấp đặt khai cơ Gia Nghị
Gồm cai lính đều lo chuẩn bị
Hiệp xây đồn đáp lũy cho xong
Đặt trạm canh bốn phía giáp vòng
Cùng tổ chức ngoài trong cho hiệp

Đăng nhận xét

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật