Tri Lai Bửu Tích - Phần 8 - Đoạn 1
Và xây cất bản doanh cho kiếp
Đặt sơn trung cho kiệp lúc này
Đồn bảy thưa xây cất gần đây
Xung quanh đó đấp xây lũy đất
Phân bổ rồi anh em lo cất
Ta nay còn cơ mật cho êm
Các đội cai lập chí mà kềm
Nếu sơ xuất không êm tiết lậu
Phải cho biết sau tiền sau hậu
Chưa hoàn thành tiết lậu thất cơ
Vận lương thêm để có dư hờ
Mộ thêm lính quân cơ cho đủ
Rồi tổ chức có ra hàng ngũ
Chấn mỗi đồn cho đủ một trăm
Tiếp diện quân phải có sẳn nằm
Bộ tư lệnh bảy trăm còn ít
Phần lưu động để mà phục kích
Bốn phía là dầu ít hai trăm
Giữa rừng hoang hoạt động âm thầm
Lo chuẩn bị một trăm đầy đủ
Được tổ chức có hàng có ngũ
Ông thấy rằng tạm đủ tiến công
Cho giả dân canh gác đều đồng
Du kích chiến phân công chú Trọng
Chụp đồn bót chặn đường lưu động
Lãnh phần này Quan trọng lắm thay
Du kích đây kháng chiến lâu dài
Đánh trở xóm đánh nay đồn bót
Đánh cho chúng đừng cho thoát loạt
Nếu công đồn công bót cho ăn
Dùng chiến công du kích đánh dần
Đánh cho chúng lăng xăng bị động
Làm như thế từ từ mở rộng
Lắng chiếm mà giải phóng từng phân
Khi đánh xa lúc lại đánh gần
Đánh cho chúng khó phân nam bắc
Du kích chiến là phân thế giặt
Dương đông mà đánh bắc đánh nam
Hoặc dương tây dụ chúng kéo hàng
Ta chặn đánh cắt ngang đoạn giữa
Đánh liên tục mỗi ngày mỗi bữa
Hoặc đánh đầu đánh giữa đánh đuôi
Đánh phải coi địa thế rút lui
Tiến và thoái đầu đuôi cho biết
Đánh du kích đánh không phân biệt
Địa thế nào cần thiết đánh ăn
Giặt đi đâu bất cứ mấy thằng
Đầu xóm chợ thấy ăn là đánh
Đánh cho chúng không phương né tránh
Hoặc công đồn hoặc đánh ngoài khơi
Đánh chúng luôn trong lúc đi chơi
Đi tiêu tiểu đánh khơi ngoài bót
Đánh cho chúng đừng cho thoát loạt
Rút vô đồn vô bót nằm co
Phần của ai thời nấy xét dò
Trên cùng dưới phải cho chặt chẽ
Phải tổ chức đổi thay cho khỏe
Du kích là lẻ tẻ ngụy trang
Đối với dân cho phải hòa toàn
Dân bảo vệ mới an hoạt động
Dân nuôi dưỡng dân là quý trọng
Dân ghét là hoạt động sau êm
Đối với dân ta phải mỏng mềm
Dân là gốc dân thêm sức mạnh
Ta hoạt động nhờ dân bên cạnh
Không dân là đói lạnh ai lo
Đồng đội nhau liên lạc hẹn hò
Cùng mưu lượt phải cho thông hiểu
Và phải biết cùng nhau ám hiệu
Nếu không thời chẳng hiểu lầm nhau
Các chỉ huy dù cấp bực nào
Gìn kỉ luật đổi trao nghiêm chỉnh
Ông bày giải dưới trên tuân lệnh
Đội cay cùng binh lính đều nghe
Kể từ nay trên dưới đồng hè
Lo chống giặt dưới nghe trên lệnh
Thời gian ấy giặt Tây sín dính
Nó không ngờ ta định tấn công
Đánh đồn tây lại đánh đồn đông
Chia bốn phía giáp công rồi đánh
Bọn giặt Pháp không khi nào rảnh
Nào "Trắc Đao" ta đánh Long Xuyên
Đánh Tri Tôn Châu Đốc Tịnh Biên
Pháp mệt mõi không yên ngồi đặng
Bọn giặt Pháp gát canh lo lắng
Quân ta mà lợi đặng ngày đêm
Ra đánh xong rồi rút về yêm
Pháp tức giận đưa thêm quân diện
Muốn phá ta nhưng chưa điều kiện
Dầu có nhiều binh diện làm chi
Có một hôm chúng lại làm kì
Ỷ sức mạnh muốn đi truy kích
Bính chúng đông quân ta thì ít
Vào mé rừng mất tích tráo trơn
Thương nghĩa binh quyết chí chi sờn
Dùng thế trận tiền sơn hậu hải
Chặng đường chúng trong khi trở lại
Chúng ơ hờ ta lại đánh ra
Đầu và đuôi cũng có quân ta
Đoạn khúc giữa đánh ra ba mặt
Địch bối rối đánh sau quá ngặt
Trược vào rừng vắng bật yêm re
Khi trở ra hờ hỏng nào dè
Giặt đâu có mà e sợ nữa
Ta bất thần đánh ngang đoạn giữa
Đuôi và đầu chặt nữa làm hai
Đánh Pháp quân chẳng kịp trở tay
Ta chia chúng làm hai ta diệt
Chúng bối rối quân ta quyết liệt
Qua trận này ta giết bốn mươi
Chúng hoảng kinh trận ấy muốn lùi
Không còn dám dể ngươi trược nữa
Đồn bót chúng hoảng kinh sửa chữa
Kiên cố phòng bửa bửa co ro
Hết hênh hoan phách lối hét hò
Bị nhiều trận đánh cho tơi tả
Bọn đồn bót hết đi thông thả
Ló ra mà bị đã liên miên
Rút vào đồn kiên cố như hiền
Hết ruồng bố liên miên như trước
Đờ-Ra-Ni bèn dùng sách lượt
Liền vào triều tâu trước kim giai
Nhờ đức vua ra chiếu giải bày
Dụ ông Quản ra nay hợp tác
Vua Tự Đức ngồi ngay cười nhạt
Mấy ông này liều thác sợ ai
Dể gì đâu mà nói được ngài
Mấy ông ấy có ai còn nể
Lệnh tôi ra mấy lần mặc kệ
Mấy ông nầy còn nệ chi ai
Mấy ông đây tuyên thệ đánh hoài
Một giải phóng thứ hai thà chết
Tôi biết ý mấy ông này hết
Lệnh triều đình đến chết không tuân
Quyết đánh Tây mới rút vào rừng
Dể gì dụ ông ngưng cho được
Đờ-Ra-Ni rằng Vua Hòa ước
Vua gọi rằng không được là sao
Vua rằng còn đâu kể lệnh trào
Mấy ông ấy ông nào cũng vậy
Tôi mấy ông cậy gì ông cậy
Ý ông nào cũng vậy chống tây
Võ Duy Dương trung trực hiệp dầy
Quản Thành cũng chống Tây tuyệt đối
Tôi còn sợ sau này cũng rối
Pháp thua rồi có tội dể dâu
Lên án tôi sau lại hàng đầu
Ai còn kể tôi đâu mà dụ
Vua Tự Đức trả lời đã đủ
Đờ-Ra-Ni hết dụ ép nài
Giã từ vua bèn bước ra ngoài
Về vị trí hợp ngay các tướng
Giờ ta phải phân công lực lượng
Đánh ông nào chỉ hướng đánh ngay
Tri Lai Bửu Tích - Phần 8 - Đoạn 2 Qua mấy năm cuộc chiến kéo dài
Trương Công Định rủi thay thác trước
Rồi sau đó Ngũ Linh lần lượt
Trung Trưc là cất bước theo sau
Mất ba ngôi sao sáng phong trào
Còn Đức Cố trước sau cô độc
Mặc dầu vậy ông nguyền chí dốc
Giữ lập trường đôn đốc chống Tây
Nhớ khi xưa lời dạy của Thầy
Phần nam tử râu mày cho vẹn
Dầu có thác khỏi thùa khỏi thẹn
Trí anh hùng phải vẹn hiếu trung
Dãy non sông gặp bước đường cùng
Làm sao gọi hiếu trung dân nước
Các trung nghĩa đã là đi trước
Một mai dầu ta bước theo sau
Nhìn Muôn dân ta há dạ nào
Để dân tộc khổ đau bị trị
Ta đã quyết không vì tước vị
Thì đâu còn ích kỷ cho thân
Nay đến cơn quốc biến gia bần
Há còn chẳng hiến thân yêu nước
Nên ông vẫn cứ mà lần lượt
Quyết phục thù cho nước cho dân
Lệnh đánh xa rồi lại đánh gần
Bọn giặt Pháp bất phân chống đỡ
Du kích chiến đánh không sơ hở
Pháp điên đầu chống đỡ mọi nơi
Có một hôm vừa mới hừng trời
Bọn giặt Pháp tới nơi Dòng Nghệ
Nghĩa quân ta một lòng tuyên thệ
Quyết giữ đồn bão vệ chống ngăn
Rất tiến thay vũ khí không bằng
Dưới tàu chiến chúng tăng đại bát
Nhắm vào đồn nghiêm ngay nó khạt
Lô cốt ngoài bể nát sập luôn
Bọn Pháp quân ỷ mạnh ngông cuồn
Lô cốt sập sáp luôn Cận chiến
Bọn chúng tiến nghĩa quân quyết chiến
Sáp lá cà trực diện hơn thua
Chúng ý đông chúng lại hầm hùa
Ta đành phải chịu thua rút chạy
Phạm Văn Huê chỉ huy lợi hại
Bị bắt rồi thất bại về ta
Mấy nghĩa quân tử trận vậy mà
Chúng cũng chết thấy ra chẳng ít
Đồn Dòng Nghệ về tay của địch
Thây chết nhiều chẳng dám ở lâu
Sợ rằng ta chặng đánh đuôi đầu
Chúng rút chạy lượm thâu xác chết
Được thám báo chúng đà rút hết
Ta trở vào đút kết ra sao
Kiểm điểm coi hao hụt thế nào
Rồi cấp tốc mau mau sửa lại
Giặt tuy thắng nhưng mà thiệt hại
Vì chết nhiều chúng hãi kinh tâm
Qua trận ni chúng vẫn sợ thầm
Nhưng chúng cũng quyết tâm đánh dẹp
Ta đâu phải bó tay chịu phép
Cũng không ngừng đánh ép mọi nơi
Có một hôm vừa mọc mặt trời
Đức ông Cố cho mời bà cố
Theo tôi nghĩ cơ đồ tiết lộ
Ta đã lag chịu khổ mấy năm
Đời đổi thay lắm lúc thăng trầm
Đêm nay ngũ tôi nằm thấy rõ
Thầy về đến bày lời phân tỏ
Bảo tôi mà mở ngõ trước đi
Bà cùng con chớ khá duy trì
Chẳng lâu nữa cơ nguy đã đến
Kêu cậu hai này con yêu mến
Cho con tường sắp đến lâm nguy
Phò mẹ con con chớ duy trì
Cùng gia quyến thi di chiến sĩ
Đều này nữa con nên nhớ kĩ
Bửu Sơn này cha kí cho con
Dẫu một mai cha mất hay còn
Cha giao lại cho con trách nhiệm
Giờ cấp tốc lánh vòng nguy hiểm
Còn cha thời kiểm điểm binh cơ
Lẽ trời xui chưa biết ngày giờ
Cha bổn phận tùy cơ liệu lượng
Kêu cô năm ông rằng nữ tướng
Đội nữ binh lực lượng của con
Đạo hiếu thân phải gán cho tròn
Theo cùng mẹ anh con hướng đạo
Phần bảo hộ mẹ con chu đáo
Cùng gia đình bổn đạo thê nhi
Chuyện gặp nhau chưa biết hẹn kì
Nay cha điịnh phải đi lập tức
Đồng từ giả đớn đau ấm ức
Nỗi đau lòng thăm tức biết bao
Bà ra đi ruột thắt gan bào
Thù xâm lược xiết bao uất hận
Giờ nói lại Pháp quân mấy trận
Bị ta mà cứ trận tấn công
Bàn cùng nhau chúng tính hợp đồng
Ngày mười tám gom xong lực lượng
Chúng dồn hết các nơi binh tướng
Chia ra làm bốn hướng kéo vô
Bọn Pháp quân quá mạnh hầm hồ
Dùng đại bát tung vô bốn phía
Mút-Cà-Nông bốn phương bắn tỉa
Ca-líp xoay bốn phía ào ào
Thêm đốt rừng lửa chảy hảo hào
Cùng bốn mặt quây bao chẳng hở
Nghĩa quân ta bắt dầu chống đỡ
Vũ khí hèn chẳng sợ tối tân
Hết đánh xa rồi lại đánh gần
Liều với giặt không phân mạnh yếu
Gia Nghị quân lấy gan mà chịu
Quyết tranh hùng kết liễu chúng thôi
Sống thời lo nợ nước đền bồi
Dầu cho thác về ngôi trung nghĩa
Và khỏi thẹn tiếng đời mai mĩa
Miễn làm trong đạo nghĩa quốc dân
Chí kiên gan dầu thác chẳng cần
Nơi trận chiến liều thân với giặt
Đức Cố thấy tình hình quá ngặt
Gieo quẻ mà đón chắc thử sau
Đổ tiền ra bể hết năm hào
Thơ núi tượng đã trao cơ mật
Ông xem lại quả là sự thật
Cô Năm đà di tất tiên tri
Qua bốn câu giải rõ vậy thì
Ta làm tướng há đi huý tử
Thi
Thư mật
"Kẻ minh tu xuất khứ
Dậu thời cá ngộ nan
Tử liễu vô vọng giác
Hườn xích diện long tu"
Ta hiện nay đang chống quân thù
Bấy lâu nguyện công phu lại bỏ
Ông cho lệnh bắc phương mở ngõ
Mở một đường phải bỏ rút đi
Lệnh ban ra chớ khá duy trì
Đừng nấng níu chuyển đi cấp tốc
Ông ở lại tùy ông lừa lọc
Ông muốn mà bảo bọc quân binh
Bốn ngày qua kháng cự hết mình
Phần binh sĩ hy sinh đã khá
Giặt sức mạnh sức ta khó phá
Chớ chần chờ nấng ná nguy thêm
Giặt bao phen đã mở rộng kềm
Ta thừa lúc rút êm cho kíp
Đông tây hội hãy mau cho kịp
Nam bắc đồng liên tiếp kề theo
Đỡ gạt nhau trong lúc hiễm nghèo
Trung quân đội nối theo đoạn hậu
Tri Lai Bửu Tích - Phần 8 - Đoạn 3 Kêu cậu tư Đội Văn rằng
Cậu công tử mà đoạn hậu phò ông
Tôi dẹp đường phía trước giao phong
Còn công tử với ông tiếp tục
Thương đội chính tả xong hữu đột
Đoạn quân thù bắn gụt thảm thương
Đề Đốc Văn thác chốn sa trường
Cố đau đớn lòng thương nghĩa sĩ
Đề Đốc Trung xót lòng ưa lỵ
Quyết trả thù sẽ thí liều thân
Pháp tràn vô trận chiến quây vần
Dùng gươm giáo không phân thắng bại
Thật cuộc chiến rất là lợi hại
Lớp súng đồng thêm lại giáo gươm
Nguyễn Kế Trung gặp Pháp hườm hườm
Hạ mấy đứa buôn gươm rồi thác
Vì súng đạn ở xa nó khạt
Nên phải đành chịu thác mà thôi
Đội nhất năng thấy thế không rồi
Hỏa mai cũng bắn thôi loạn đã
Bọn giặt pháp bị thương bị ngã
Quan ta mà lăn xả giáo thương
Cận chiến nhau giữa chốn sa trường
Cậu Tư rủi bị thương té quỵ
Bởi thất thế bị Tây ác quỷ
Bắt cậu rồi đồn lũy xông vô
Lúc rối ben xông phá trận đồ
Đức Cố lạt biệt vô âm tín
Dầu thất lạc từ xưa dấu kính
Nay không tường ông định ẩn đâu
Thương Cậu Tư bị bắt dãi dầu
Cậu quyết định không đầu Pháp tặc
Nhiều binh sĩ cũng là bị bắt
Thấy cậu mà nghèo ngặt đau thương
Bàn cùng nhau thà thác chiến trường
Hơn bị bắt thọ vươn đau khổ
Nhắc bà Cố Cậu Hai thượng lộ
Đồng ngại nghi gian khổ đến rồi
Mây hôm sao bà cậu đang ngồi
Có tin báo việc thôi nguy cấp
Trình mọi việc trước sau thâu thập
Cậu với Bà cấp cấp mau đi
Rời nơi đây chớ khá duy trì
Vì trận chiến cơ nguy tan rã
Bà với cậu nghe phân lỵ hạ
Nơi chiến trường ông đã vẹn trung
Còn Cậu Tư trong bước đường cùng
Giặt bắt được kiết hung nào rõ
Bà với cậu nghe phân cạn tỏ
Bà viết liền thơ ngõ sai đi
Dạy cậu Tư chớ khá duy trì
Không trốn được thác đi cho vẹn
Đừng lần lựa chớ nên hứa hẹn
Gương anh hùng phải vẹn hiếu trung
Rủi xa cơ trong bước đường cùng
Đừng quý tử mất trung mất hiếu
Thơ ít chữ con nên rõ hiểu
Chớ lưu truyền nhơn tiếu hậu lai
Biết hiếu trung mới gọi anh tài
Quên nghĩa cả có ai thương mến
Nay mật thư mẹ đà gửi đến
Con dao này mài mễn chi đây
Kẹt mấy anh chiến sĩ trong nầy
Ta nên cũng cho hay định liệu
Các chiến sĩ cùng hòa nhạc điệu
Công tử mà định liệu tôi theo
Đồng cùng nhau kẻ láy người lèo
Xong thuyền lướt tròn the tổ quốc
Thân tuy mất danh truyền chẳng mất
Cậu Tư mà quả thật hùng anh
Nào vợ yêu chức tước sẳn dành
Cậu gạt bỏ nêu danh nghĩa sĩ
Cậu hổ phụ tử lai nối chí
Long mẫu nào chẳng trổ long nhi
Tiếng ngàn năm ai chẳng kính vì
Gia đình Cố ít khi có được
Ông với bà đầy lòng yeu nước
Con cháu đồng mực thước y khuôn
Lòng yêu dân lãnh lấy giai tuồng
Chống xâm lược qua truôn khổ não
Dạ chí dốc lo trừ giặt bạo
Xá thân mình lo báo non sông
Tu quốc vương con cháu vợ chồng
Người quý tử khó trông mong được
Xét cho kỉ ông bà đại phước
Nên nen gia đình mới được nối theo
Có mấy ai cam chịu ngặt nghèo
Theo cái chết không theo danh lợi
Thà rằng thác được đời khen ngợi
Sống đê hèn quyền lợi ích chi
Chí cậu Tư dể có ai bì
Thác mà được danh ghi muôn thưở
Sống phi nghĩa sống là sống đỡ
Thác anh hùng muôn thuở danh bia
Đây nhắc qua bà cố đầm đìa
Hay tin cậu đứt từ đoạn ruột
Tuy đau đớn chẳng qua thời cuộc
Hoàn cảnh này phải buộc chia ly
Chí hiên ngang hiếu tử dể gì
Con làm được mẹ ghi cho đó
Nỗi đau đớn trước sau dòm ngó
Ông ly trần con bỏ ra đi
Cảnh đau thương xa cách ly kỳ
Bà sau khỏi lâm ly buồn tủi
Cậu Hai rất đớn đau an ủi
Thương mẹ già sợ rủi điều chi
Gượng làm khuây khuyên mẹ nên tùy
Chớ riêng cậu đứt đi từng đoạn
Vì thương mẹ cậu đành giả dạng
Đâu lúc nào quên lãng cha con
Kêu mấy cô cậu dặn theo kèm
Theo cùng mẹ như kem mới được
Mấy em phải đổi thay sau trước
Theo mẹ già để được giải khuây
Có mấy em hầu hạ đủ đầy
Niềm an ủi giải khuây cho mẹ
Nghe cậu dặn mấy cố nhận lẹ
Xát theo bà thỏ thẻ như ru
Nào truyện thơ sách vở ân thù
Đời và đạo thí ngu luận biện
Thay và đổi cô Ba đủ chuyện
Hết chuyện này luân chuyện tích kia
Có một hôm bà Cố ủa kìa
Bây nói tích nọ kia mới nhớ
Đây cũng đáng may mà nhắc nhở
Không quên rồi lở dở việc hay
Việc hứa hôn cũng việc lâu dài
Nay mật tín cho hay mấy được
Viết thơ gấp chớ nên lần lượt
Phải mượn người đem được báo tin
Nếu chậm đi e có lỗi tình
Tuy lời hứa đinh ninh ghi dạ
Bà nhớ lại trước kia cũng đã
Hứa sau này nghĩa cả thông gia
Thương gái ngoan bà định dâu bà
Hay đâu nỡ cầu hoa gãy nhịp
Dạ chí đóc trước sau sum hiệp
Vì cơ trời khủng khiếp xảy ra
Chữ ưu quân con biệt mẹ gìa
Câu ái quốc chồng xa cách vợ
Tin mật báo chị anh chẳng nỡ
Cùng trẻ thơ bở ngỡ khôn lường
Vì hiếu thân lưỡng mộ xâm thương
Gìn thủy thổ hai đường cách biệt
Kính anh chị với niềm tha thiết
Cho trẻ hiền tùy việc xuất gia
Tuy ngày nay xa cách hai nhà
Lòng chung thủy xem ra như một
Gửi anh chị tỏ tường khúc đợt
Với dâu hiền cạn thốt lời phân
Tuy ngày nay núi sở non tần
Cơ trời khiến xoay vần sẽ hiệp
Dầu hai trẻ cầu ô gãy nhịp
Nghĩa cựu tình trọn kiếp nào phai
Tri Lai Bửu Tích - Phần 8 - Đoạn 4 Chữ nam mô sum hiệp có ngày
Câu đạo lý đừng phai tất dạ
Chớ vội thấy lũy thành siêu ngã
Mà buôn lèo toan thả thuyền khơi
Lo chí tu phải gán trọn đời
Đừng thoái thoát buôn lời đạo đức
Ý chưa cạn tờ mây một bức
Anh chị cùng hiền tức kháng tri
Nhận được thơ tỏ nỗi ly kỳ
Đức Bà Cố tường tri mọi việc
Mợ Tư luống lâm ly thống thiết
Nghe mẹ chồng sự thiệt tình phân
Trách gì đâu dang dở tấn tần
Chàng bao nỡ cách phân ly biệt
Mợ vọi tả hồi âm cho biết
Nỗi đau long thống thiết chia ly
Đường xa xuôi con trẻ cuối quỳ
Cầu hạt tán linh quy cha mẹ
Kính cha mẹ thứ tình con trẻ
Xin lạy chàng thỏ thẻ lời phân
Hỡi chàng ơi sau lắm vô phần
Lời thệ hải chưa phân cho cạn
Nay chàng sớm uyên ương lẻ bạn
Bỏ mẹ già chưa hạn nắng sương
Ai xuôi nên lắm cảnh đoạn trường
Cha Thiên cát nhất phương mẹ khảm
Trời thanh bạch coi như ảm đạm
Thiếp nhớ chàng lỵ thảm nào ngưng
Chàng ra đi thiếp chẳng đặng đừng
Câu hiếu đạo ưu quân là phận
Lòng muốn trách trách không muốn giận
Xét cho chàng bổn phận mày râu
Trước bàn linh thiếp nguyện cuối đầu
Chàng dầu mất thiếp đâu dám mất
Trên đính ước nhận trao kỷ vật
Thiếp với chàng gia thất đã nên
Trách gì đâu chẳng trọn trung mền
Cắt cớ bấy không nên cùng gối
Đồ kỷ vật ấp yêu sớm tối
Của hỡi chàng chàng vội đi đâu
Đau đớn thay lỡ mối tình đầu
Phần nhi nữ giữ câu bất nhị
Lẽ thì phải trách chành chẳng nghĩ
Bởi hồ cầm sở vĩ đoạn tơ
Khép phòng xuân thiếp nguyện trọn thờ
Thân tuy cách lòng tơ chẳng mất
Kính cha mẹ con trình sự thật
Xin thường nhìn chánh thất tùng phu
Phận dâu con chẳng trọn đền bù
Câu thần tỉnh thay phu là đạo
Đường vạn dặm thứ tình dâu thảo
Chẳng qua là lể giáo khuê môn
Hỡi chàng ơi đêm vắng mộng hồn
Còn tưởng thiếp hoàng hôn cho gặp
Nương giấc mộng tỏ lời cao thấp
Tiết gì chàng bất cặp ra đi
Đau đớn thay chẳng một tiếng gì
Gọi từ giã ra đi vĩnh biệt
Tình chồng vợ trách chàng cay nghiệt
Nghĩa cao dầy em biết nói sau
Chàng giữ câu trung hiếu nan đào
Phần thiếp phải sửa trao ba phận
Buồn nguyệt lão trớ triêu lận đận
Trách tơ hồng vương vấn chẳng sân
Xui khiến chi lỡ mối xích thần
Se sao lại chẳng sân mối chỉ
Tuy dầu vậy thiếp nguyền chung thủy
Mong cho chàng hiểu ý dạ êm
Nhận thơ dâu Bà Cố ước rèm
Trao cô cậu anh em cùng hản
Bà xem thơ bổng nhiên xuất hạn
Thương dâu hiền vắng dạng hiếu nhi
Vừa nguôi ngoai bổng lại ly bì
Mấy cô cậu xiếc chi thương dứt
Lời dâu thảo gan xào ruột đứt
Nghĩa gia đình căm tức từng cơn
Lòng đau đớn dạ luống căm hờn
Thù Pháp tặc ỷ cơn sức mạnh
Dầu dạ sắc gan đồng cũng chạnh
Sau khỏi phần cám cảnh thê lương
Đau đớn thay gãy gánh cang thường
Phần cha mẹ nghĩ thương hai trẻ
Cám tủi hạt thôi đành chia rẽ
Thương cho mà con trẻ rẽ tơ
Nỗi gái trinh dâu thảo đợi chờ
Biết bao thưở mối tơ sum hiệp
Thương liệt nữ cam rồi một kiếp
Tiết anh hùng gãy nhịp cầu ô
Vì trung quân bảo trọng cơ đồ
Chống xâm lược ô hô gãy gánh
Người trung nghĩa tránh đâu dể tránh
Đấng anh hùng di cánh làm gương
Bực trượng phu sự thác lạ thường
Người quân tử nêu gương nghĩa sĩ
Theo hầu mẹ cậu hai tha thỉ
Kính mẫu từ xét nghĩ buồn chi
Thầy cùng cha lúc trước nói gì
Muốn tu niệm xá chi thân xác
Tuy hoàn cảnh gia đình tan nát
Tu đây là gánh vác non sông
Tu quốc vương tu phải gánh gồng
Cha em vậy là xong bổn phận
Lo cho mẹ nay còn lận đận
Chưa biết mà cơ cẩn về sau
Con hằng lo chưa biết cách nào
Đợi thời cuộc lâu mau chưa rõ
Cha lúc trước có lời phân tỏ
Dặn con mà khai ngõ láng linh
Chổ đó sau sự nghiệp gán gìn
Dặn con phải đinh ninh tất dạ
Nay Pháp tặc chúng còn truy nã
Phải đợi thời thong thả về lo
Nhớ lời ghi trọn nghĩa thầy trò
Nên cha phải ra lo bổn phận
Thầy đã biết trước sau thời vận
Gia đình mình lận đận mà nên
Thầy dạy cha phải gán chí bền
Sau mới được làm nên Phật thánh
Thầy đã dạy làm y há tránh
Đấng anh hùng phải gánh non sông
Dầu chẳng mai xa cách vợ chồng
Đền nợ nước cho xong đạo cả
Điều cay đắng Phật mà nhồi quả
Trả xong rồi thong thả về tiên
Kính mẫu Thân dẹp gác buồn phiền
Lo niệm Phật cho yên bổn phận
Dầu vạn sự chẳng qua thiên vận
Đã tu hành vận đận đừng than
Mỗi việc chi có lớp có màn
Trên trời Phật đã toan sắp đặt
Nay còn phải ngừa quân Pháp tặc
Nó truy tầm gay gắt lắm thay
Phải ân nương chờ đợi qua ngày
Chừng thời cuộc đổi thay sẽ tính
Nói là nói cậu hai làm tỉnh
Nỗi đau lòng dấu kín nơi tâm
Cậu hằng lo giấu kín âm thầm
Thù xâm lược quyết tâm phải trả
Vì thời thế cơ binh tan rã
Chưa phục thù chưa thỏa lòng trung
Chữ hiếu thân trùng bước anh hùng
Nguyễn Trung Trực hiếu thân khó vẹn
Cậu vì mẹ cậu đành phải hẹn
Tầm kia còn làm kén nên tơ
Mẹ còn đây ta phải đợi chờ
Thù cha đó ngó ngơ sau được
Cậu lập chí chẳng sau thời trước
Chống quân thù xâm lược phải cam
Nhưng giờ đây chưa thể ra làm
Vì thế nhược phải cam nằm chịu
Phần bên cạnh mẹ già lịu địu
Tạm ngưng dừng vì hiếu từ thân
Điều phụ thân giao phó cũng cần
Về bổn Láng gom lần mở đạo..
Nam Mô A Di Đà Phật
Hết phần 8
Đăng nhận xét